Hãy Trông Cậy Nơi Chúa
Hỡi Những Tấm Lòng Sờn Ngã
Kinh Thánh: Thi Thiên 42
Giới thiệu
Cảm tạ Chúa ban cho chúng ta có được cơ hội học Kinh Thánh trong tuần vừa qua. Mục sư ước ao sẽ có nhiều thời gian để dạy các bạn và truyền đạt lại tất cả những kinh nghiệm cũng như kiến thức để khích lệ và nâng đỡ đức tin của các bạn trong con đường theo Chúa.
Dĩ nhiên, 4 bài học vừa qua trong đủ và cũng như không thể nói hết tất cả những gì Mục sư muốn nói. Vì vậy, Mục sư ước ao, nếu được sẽ có thể dạy tiếp về sách Khải Huyền cho anh em. Anh em cần phải biết về những kiến thức căn bản về đạo Chúa. Lấy lòng nhẫn nại chờ đợi ngày Chúa đến. Hết lòng tin cậy nơi Chúa và hầu việc Ngài.
Hôm nay chúng ta học một bài học mới, có vẻ như không liên quan đến bài học trước. Tuy nhiên, mục sư muốn trình bày một bí quyết để vượt qua được những lúc khó khăn. Vì sao? Trong cuộc sống, chúng ta gặp nhiều thử thách khó khăn. Trước khi chúng ta được gặp mặt Chúa trên thiên đàng, chúng ta sẽ thấy mình gặp nhiều khó khăn, nhiều thử thách và chông gai lắm. Đừng ngạc nhiên khi bạn được thịnh vượng, vì Chúa ban phước cho bạn. Cũng đừng ngạc nhiên, khi bạn gặp hoạn nạn, vì Chúa muốn ban phước cho bạn nhiều hơn. Người nào ở trong hoạn nạn, người đó là người có phước. Tại sao? Vì Chúa muốn bạn kinh nghiệm Chúa nhiều hơn, biết Chúa nhiều hơn.
Hôm nay chúng ta sẽ học về chủ đề: Hãy trông cậy nơi Chúa, hỡi những tấm lòng sờn ngã. Tại sao là tấm lòng sờn ngã? Tấm lòng sờn ngã là tấm lòng của người bị lấy mất đi hy vọng sống. Sự buồn bã và thất vọng một người gặp phải, không chỉ là sự thất vọng bình thường, không chỉ ảnh hưởng bên ngoài, nhưng nó ảnh hưởng tới tận sâu trong tấm lòng.
Người ta thường nói, “tâm hồn khô héo” hoặc, “linh hồn sờn ngã.” Tại sao? Những nguyên nhân khiến con người bị mất hy vọng sống đó là do mặc cảm về tội lỗi, buồn bã về những quá khứ, đau đớn vì những chuyện đã xảy ra, thất vọng vì những gì người khác đối xử với mình, dư luận bàn tán làm tăng thêm áp lực. Sự sống không còn ý nghĩa đối với người gặp hoàn cảnh như vậy. Một người bình thường, khi gặp hoạn nạn kinh khủng như vậy, họ sẽ tìm đến cái chết, vì mất hy vọng sống. Nhiều người đã tự tử.
Còn những người theo Chúa thì sao? Những người theo Chúa, dù theo, dù tin, nhưng hoàn cảnh xảy đến, đức tin của họ bị thử thách. Nhiều lúc họ kêu cầu cùng Chúa, Chúa không trả lời. Người bạn hữu thấy sẽ chê cười vì THượng đế cũng không có giúp gì được? Trong những lúc bế tắc như vậy, một người theo Chúa sẽ làm gì?
Trong Kinh Thánh, sách Thi Thiên là một quyển sách chứa đựng rất nhiều bài ca, bài thơ dùng để ngợi khen Chúa và dạy dỗ. Trong Thi Thiên, người ta có thể bày tỏ cảm xúc của mình, vui buồn, đau đớn, hối tiếc, sợ hãi, thất bại, chán nản, cô đơn v.v. Có những người trong những hoàn cảnh tâm hồn sờn ngã đã cất lên tiếng hát than vãn, cầu xin, tuy nhiên trong những bài ca này, nội dung của nó chứa đựng sự dạy dỗ và kinh nghiệm để chúng ta sống trong đau khổ một cách thành công nhất.
1. Khao khát Chúa Chúa ở đâu?
Đức Chúa Trời ôi, linh hồn tôi mơ ước Chúa, như con nai cái thèm khát khe nước.
Tác giả của bài ca này nói rằng, Chúa ơi, con mong muốn gặp Chúa và khao khát tìm kiếm Ngài, như con nai tìm khe nước. Nhưng cho đến chừng nào?
Tác giả bài ca này không tìm Chúa được, Chúa ở đâu? Vì sao vậy? Tác giả dường như đang ở trong hoàn cảnh bị tù đày xa xứ. Sống dưới sự tể trị của người nước ngoài. Bị đưa đi đến chỗ mình không biết, chỗ đó không còn nhà thờ nữa.
Tác giả phải đối diện với nhiều nỗi đau đớn, vì mất con cái, vì gia đình tản lạc, vì đói, vì cuộc sống nô lệ? Trên danh nghĩa là con của Chúa. Chúa là Đấng con tôn thờ, nhưng bây giờ Chúa ở đâu? Không biết khi nào con mới trở về để thờ Chúa đây?
Tại sao tác giả khao khát Chúa? Vì ông đã từng kinh nghiệm Chúa, ông đã từng được Chúa ban phước, gìn giữ chăm sóc và lo lắng cho mọi sự. Tiền bạc, vật chất, nhà cửa ruộng vườn, gia đình con cái đều được tốt lành trong quá khứ. Nhưng bây giờ mọi thứ đều tan vỡ.
Sự tan vỡ đó càng tồi tệ hơn, khi ông không còn cảm nhận được Chúa ở đâu? Chúa ơi Ngài ở đâu trong lúc con gặp hoạn nạn như thế này?
Nhiều người cho rằng, Chắc Chúa không có đâu? chắc Chúa đã quên tôi rồi? Những điều đó, khiến chúng ta ngày nay bị lung lây đức tin.
Có thể bạn đã từng kinh nghiệm Chúa ban phước, gìn giữ. Nhưng cũng sẽ có lúc hoặc đã có lúc bạn gặp hoạn nạn, những tai nạn khủng khiếp xảy đến trên chúng ta, lúc đó, chúng ta mất sự trông cây, mà phải thốt lên Chúa ơi, Chúa ở đâu?
Trước đây, tôi có gặp những hoàn cảnh khó khăn. Tôi thường hỏi Chúa, tại sao Chúa nói Chúa yêu thương con, nhưng sao con toàn thấy khó khăn và khó khăn, và khó khăn. Chúa ơi, Chúa ở đâu? tại sao con phải bị nhục nhã như thế này? Chúa ơi, Chúa ở đâu, tại sao người ta khinh dễ con và làm tổn thương con?
Sự đau đớn vì không thấy Chúa trả lời, nhưng càng đau đớn hơn, khi bị người khác khinh chê, Chúa bạn ở đâu? Nếu bạn có Chúa, chắc Chúa sẽ giúp bạn? Nhưng kẻ thù, dùng cơ hội này để khinh chê Chúa, nhạo báng Chúa, Chúa bạn ở đâu?
Tôi không tin Chúa, nhưng tôi vẫn thành công, làm ăn phát đạt con cái bình thường, ăn chơi vui sướng. Còn anh, sao theo Chúa bao năm rồi? mà vẫn bị nghèo, vẫn thiếu, vẫn khổ, lại gặp tai họa nữa.
2. Kẻ thù Vây Quanh Con - Chúa ở đâu?
Câu 3: Đương khi người ta hằng hỏi tôi: Đức Chúa Trời ngươi đâu? Thì nước mắt làm đồ ăn tôi ngày và đêm.
Trong Kinh Thánh ghi lại câu chuyện của ông Gióp. Gióp là người công chính. Ông là người kính sợ Chúa và vâng phục Chúa. Chúa ban cho ông tài sản, giàu có. Nhưng Chúa lại đến thử ông. Chúa cất đi khỏi tài sản, nhà cửa, con cái. Ông bị bệnh. Ông không biết lý do gì mà Chúa đối xử với ông như vậy. Ông kêu cầu cùng Chúa, Chúa cũng chẳng trả lời. Điều mà đau đớn nhất. Đó là vợ ông. Vợ bảo ông rằng: Ủa, ông còn tin Chúa và thờ Chúa sao? Hãy phỉ báng Chúa và chết đi? Sự đau đớn hơn hết đó là bị người khác phỉ bang Chúa của mình. Người khác không biết được…vì thế, bài hát này nói rằng, thì nước mắt làm đồ ăn tôi ngày và đêm.
Có một anh tin Chúa ở Hàn quốc. Anh được Chúa ban phước và ban cho nhiều điều tốt đẹp. Anh trở về Việt nam cùng gia đình. Nhưng anh gặp phải hết tai họa này đến tai họa khác. Nhiều người nói rằng, Phật, và các thần thánh phạt vì anh đã theo đạo Tin lành mà bỏ thờ cúng những thần đó.
Nhiều sự bàn tán và phê phán. Ôi, thật đau đớn phải không? Nếu chúng ta là anh sẽ phải thốt lên rằng, Chúa ơi, Chúa ở đâu?
Tại sao Chúa để những khó khăn, những thử thách này đến?
(1) Chúa muốn dạy chúng ta rằng, tình yêu của Chúa đối với chúng ta không chỉ là vật chất và tiền bạc, hay sức khoẻ. Tình yêu của Chúa đối với chúng ta đó là tình yêu tuyệt vời, mà Ngài muốn chúng ta sống đời đời với Ngài.
(2) Chúa muốn dạy chúng ta rằng, tình yêu của Chúng ta đối với Chúa cũng phải như vậy, đừng thấy Chúa ban cho ,rồi yêu Chúa. Đừng thấy Chúa ban phước dồi dào mà lòng bạn cảm động. Nhưng bạn hãy yêu Chúa, khi Chúa lấy đi những điều bạn có.
(3) Bạn vượt qua được thử thách, thoi thóp được, còn sống được trong lúc đau đớn nhất, đức tin bạn vẫn giữ, tình yêu bạn đối với Chúa vẫn còn đó, thậm chí nhiều hơn, đó là điều Chúa muốn thấy nơi tình yêu của bạn. Ngài sẽ vui và biết rằng, bạn không phải yêu Chúa vì điều gì khác, bèn là tình yêu thật sự.
Làm sao để vượt qua những khó khăn thử thách khi tâm hồn đã sờn ngã.
[1] Nhớ lại Chúa
Lúc ấy chúng ta nhớ lại những kỷ niệm mình đã ở với Chúa. Tác giả nhớ lại ngày xưa.
Câu 4: Xưa tôi đi cùng đoàn chúng, dẫn họ đến nhà Đức Chúa Trời,
Có tiếng reo mừng và khen ngợi. Một đoàn đông giữ lễ; Rày tôi nhớ lại điều ấy, và lòng buồn thảm.
Ôi trước đây, thật phước hạnh làm sao. Tôi được ở trong nhà Chúa. Chúa dạy tôi, tôi học từ nơi Chúa nhiều điều bổ ích. Nhưng giờ đây toàn là những kỷ niệm.
Tác giả nhớ lại nhiều buổi nhóm thờ phượng hát ngợi khen vui vẻ.
Các bạn ơi, đừng bao giờ xem thường buổi nhóm của chúng ta. Có thể chỉ có mấy người, nhưng chúng ta đã từng có những thời gian thật ngọt ngào và vui vẻ.
Đừng suy nghĩ rằng, buổi nhóm chiều Chúa nhật chỉ là bình thường. Không. Rất đặc biệt, rất tuyệt vời. Kinh nghiệm thờ phượng Chúa sẽ mãi ghi sâu trong tấm lòng, trong linh hồn chúng ta.
Chúng ta sẽ nhớ nhất những ngày tháng được thờ phượng với nhau. Ôi, những kỷ niệm khó quên.
Có lẽ, rồi một ngày nào đó, chúng ta sẽ chia tay, và ai đi đường nấy. Rồi mỗi người mỗi nơi, sẽ nhớ lại, kỷ niệm tuyệt vời mà chúng ta đã từng có với nhau và với Chúa.
Chính những kỷ niệm, những phước hạnh này, sẽ giúp bạn vững vàng trong đức tin và trong thử thách.
Nhớ lại những sự phước hạnh Chúa ban mà khiến bạn được khích lệ. Nếu Chúa đã từng ban phước cho bạn và gia đình, thì Ngài chắc chắn sẽ ban cho bạn và làm ơn trên đời bạn trong tương lai.
Nếu bạn ở trong hoàn cảnh đau đớn, hãy nhớ lại mục sư đã từng giảng, đã từng nói trước. Hãy nhớ lại Chúa đã ban phước cho hội thánh cho anh em trong hội thánh thế nào. Tất cả sự hồi tưởng này sẽ giúp bạn vượt qua thử thách, hoặc sống trong thử thách một cách tốt nhất
[2] Hãy trông cậy nơi Chúa
Tác giả bài ca này tự hỏi chính mình, linh hồn ơi, sao sờn ngã trong mình ta? Tại sao buồn bã thất bại làm gì? Hãy vui lên, hãy tỉnh lại đi. Buồn làm gì, sờn ngã làm gì?
Hãy trông cậy nơi Chúa thì tốt hơn. Hãy đặt niềm tin mình, lòng trông cậy mình nơi Chúa. Vì sao còn trông cậy nơi Chúa? Vì Chúa là Đấng Sống. Ngài là Chúa thật. Chúng ta đã biết Ngài. Ngài sẽ giải phóng. Ngài sẽ trả lời. Ngài chính là sự cứu rỗi
[3] Ngợi Khen Ngài
Điều tốt nhất đó là hãy ngợi khen Chúa. Từ hoàn cảnh buồn bã, mình đau đớn, mình bị sỉ nhục, người ta sỉ nhục mình, nhưng, bây giờ mình thử cất cao tiếng hát thử xem. Hát trong nước mắt, hát trong sự đau đớn, hát lên để ngợi khen Chúa. Lúc bấy giờ, nỗi buồn, tai họa, tất cả vẫn còn đó. Nhưng tấm lòng đã thay đổi. Ta sẽ tiếp tục nhờ cậy Chúa. Chúa sẽ lại ban phước và sẽ giải cứu ta. “Trời cao thênh thang, vỗ cánh chim lượn bay, lòng không lo toan, cũng chẳng khi gặt gieo. Loài chim ra chi Chúa vỗ vẫn đêm ngày nuôi, còn anh hay tôi, há chẳng hơn loài chim.”
Đây chính là bài hát đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong những lúc hoạn nạn. Các bạn ơi, hãy nhớ ngợi khen Chúa, trong mọi lúc mọi nơi, nhất là lúc, bạn gặp hoạn nạn và đau đớn nhất
Kết luận
Đức Chúa Trời là Đấng Tể Trị, Ngài đang chăm sóc và lo lắng cho mỗi cuộc đời các bạn và tôi. Sở dĩ, bạn được Chúa ban phước là vì Chúa muốn ban phước cho bạn. Tuy nhiên, nếu bạn gặp những hoạn nạn, bạn cũng được phước, vì Chúa muốn bạn kinh nghiệm Chúa nhiều hơn. Có thể bạn sẽ bị thử thách cho đến mức tột cùng, thì chính tại điểm đó, Chúa nâng bạn lên. Làm sao vượt qua được những thử thách khó khăn đó? (1) Hãy nhớ lại những ơn phước Chúa ban, (2) Hãy trông cậy nơi Chúa và (3) Hãy ngợi khen Ngài. Ước ao, tất cả chúng ta sẽ kinh nghiệm Chúa một cách ngọt ngào trong những nghịch cảnh và khó khăn nhất. Amen.
Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2009
Hãy Trông Cậy Nơi Chúa Hỡi Những Tấm Lòng Sờn Ngã
Posted by Gia đình Mục sư Lê Vĩnh Phước at 03:20 0 comments
Labels: Bai Giang 2009
Hãy Trông Cậy Nơi Chúa Hỡi Những Tấm Lòng Sờn Ngã
Hãy Trông Cậy Nơi Chúa
Hỡi Những Tấm Lòng Sờn Ngã
Kinh Thánh: Thi Thiên 42
Giới thiệu
Cảm tạ Chúa ban cho chúng ta có được cơ hội học Kinh Thánh trong tuần vừa qua. Mục sư ước ao sẽ có nhiều thời gian để dạy các bạn và truyền đạt lại tất cả những kinh nghiệm cũng như kiến thức để khích lệ và nâng đỡ đức tin của các bạn trong con đường theo Chúa.
Dĩ nhiên, 4 bài học vừa qua trong đủ và cũng như không thể nói hết tất cả những gì Mục sư muốn nói. Vì vậy, Mục sư ước ao, nếu được sẽ có thể dạy tiếp về sách Khải Huyền cho anh em. Anh em cần phải biết về những kiến thức căn bản về đạo Chúa. Lấy lòng nhẫn nại chờ đợi ngày Chúa đến. Hết lòng tin cậy nơi Chúa và hầu việc Ngài.
Hôm nay chúng ta học một bài học mới, có vẻ như không liên quan đến bài học trước. Tuy nhiên, mục sư muốn trình bày một bí quyết để vượt qua được những lúc khó khăn. Vì sao? Trong cuộc sống, chúng ta gặp nhiều thử thách khó khăn. Trước khi chúng ta được gặp mặt Chúa trên thiên đàng, chúng ta sẽ thấy mình gặp nhiều khó khăn, nhiều thử thách và chông gai lắm. Đừng ngạc nhiên khi bạn được thịnh vượng, vì Chúa ban phước cho bạn. Cũng đừng ngạc nhiên, khi bạn gặp hoạn nạn, vì Chúa muốn ban phước cho bạn nhiều hơn. Người nào ở trong hoạn nạn, người đó là người có phước. Tại sao? Vì Chúa muốn bạn kinh nghiệm Chúa nhiều hơn, biết Chúa nhiều hơn.
Hôm nay chúng ta sẽ học về chủ đề: Hãy trông cậy nơi Chúa, hỡi những tấm lòng sờn ngã. Tại sao là tấm lòng sờn ngã? Tấm lòng sờn ngã là tấm lòng của người bị lấy mất đi hy vọng sống. Sự buồn bã và thất vọng một người gặp phải, không chỉ là sự thất vọng bình thường, không chỉ ảnh hưởng bên ngoài, nhưng nó ảnh hưởng tới tận sâu trong tấm lòng.
Người ta thường nói, “tâm hồn khô héo” hoặc, “linh hồn sờn ngã.” Tại sao? Những nguyên nhân khiến con người bị mất hy vọng sống đó là do mặc cảm về tội lỗi, buồn bã về những quá khứ, đau đớn vì những chuyện đã xảy ra, thất vọng vì những gì người khác đối xử với mình, dư luận bàn tán làm tăng thêm áp lực. Sự sống không còn ý nghĩa đối với người gặp hoàn cảnh như vậy. Một người bình thường, khi gặp hoạn nạn kinh khủng như vậy, họ sẽ tìm đến cái chết, vì mất hy vọng sống. Nhiều người đã tự tử.
Còn những người theo Chúa thì sao? Những người theo Chúa, dù theo, dù tin, nhưng hoàn cảnh xảy đến, đức tin của họ bị thử thách. Nhiều lúc họ kêu cầu cùng Chúa, Chúa không trả lời. Người bạn hữu thấy sẽ chê cười vì THượng đế cũng không có giúp gì được? Trong những lúc bế tắc như vậy, một người theo Chúa sẽ làm gì?
Trong Kinh Thánh, sách Thi Thiên là một quyển sách chứa đựng rất nhiều bài ca, bài thơ dùng để ngợi khen Chúa và dạy dỗ. Trong Thi Thiên, người ta có thể bày tỏ cảm xúc của mình, vui buồn, đau đớn, hối tiếc, sợ hãi, thất bại, chán nản, cô đơn v.v. Có những người trong những hoàn cảnh tâm hồn sờn ngã đã cất lên tiếng hát than vãn, cầu xin, tuy nhiên trong những bài ca này, nội dung của nó chứa đựng sự dạy dỗ và kinh nghiệm để chúng ta sống trong đau khổ một cách thành công nhất.
1. Khao khát Chúa Chúa ở đâu?
Đức Chúa Trời ôi, linh hồn tôi mơ ước Chúa, như con nai cái thèm khát khe nước.
Tác giả của bài ca này nói rằng, Chúa ơi, con mong muốn gặp Chúa và khao khát tìm kiếm Ngài, như con nai tìm khe nước. Nhưng cho đến chừng nào?
Tác giả bài ca này không tìm Chúa được, Chúa ở đâu? Vì sao vậy? Tác giả dường như đang ở trong hoàn cảnh bị tù đày xa xứ. Sống dưới sự tể trị của người nước ngoài. Bị đưa đi đến chỗ mình không biết, chỗ đó không còn nhà thờ nữa.
Tác giả phải đối diện với nhiều nỗi đau đớn, vì mất con cái, vì gia đình tản lạc, vì đói, vì cuộc sống nô lệ? Trên danh nghĩa là con của Chúa. Chúa là Đấng con tôn thờ, nhưng bây giờ Chúa ở đâu? Không biết khi nào con mới trở về để thờ Chúa đây?
Tại sao tác giả khao khát Chúa? Vì ông đã từng kinh nghiệm Chúa, ông đã từng được Chúa ban phước, gìn giữ chăm sóc và lo lắng cho mọi sự. Tiền bạc, vật chất, nhà cửa ruộng vườn, gia đình con cái đều được tốt lành trong quá khứ. Nhưng bây giờ mọi thứ đều tan vỡ.
Sự tan vỡ đó càng tồi tệ hơn, khi ông không còn cảm nhận được Chúa ở đâu? Chúa ơi Ngài ở đâu trong lúc con gặp hoạn nạn như thế này?
Nhiều người cho rằng, Chắc Chúa không có đâu? chắc Chúa đã quên tôi rồi? Những điều đó, khiến chúng ta ngày nay bị lung lây đức tin.
Có thể bạn đã từng kinh nghiệm Chúa ban phước, gìn giữ. Nhưng cũng sẽ có lúc hoặc đã có lúc bạn gặp hoạn nạn, những tai nạn khủng khiếp xảy đến trên chúng ta, lúc đó, chúng ta mất sự trông cây, mà phải thốt lên Chúa ơi, Chúa ở đâu?
Trước đây, tôi có gặp những hoàn cảnh khó khăn. Tôi thường hỏi Chúa, tại sao Chúa nói Chúa yêu thương con, nhưng sao con toàn thấy khó khăn và khó khăn, và khó khăn. Chúa ơi, Chúa ở đâu? tại sao con phải bị nhục nhã như thế này? Chúa ơi, Chúa ở đâu, tại sao người ta khinh dễ con và làm tổn thương con?
Sự đau đớn vì không thấy Chúa trả lời, nhưng càng đau đớn hơn, khi bị người khác khinh chê, Chúa bạn ở đâu? Nếu bạn có Chúa, chắc Chúa sẽ giúp bạn? Nhưng kẻ thù, dùng cơ hội này để khinh chê Chúa, nhạo báng Chúa, Chúa bạn ở đâu?
Tôi không tin Chúa, nhưng tôi vẫn thành công, làm ăn phát đạt con cái bình thường, ăn chơi vui sướng. Còn anh, sao theo Chúa bao năm rồi? mà vẫn bị nghèo, vẫn thiếu, vẫn khổ, lại gặp tai họa nữa.
2. Kẻ thù Chúa ở đâu?
Câu 3: Đương khi người ta hằng hỏi tôi: Đức Chúa Trời ngươi đâu? Thì nước mắt làm đồ ăn tôi ngày và đêm.
Trong Kinh Thánh ghi lại câu chuyện của ông Gióp. Gióp là người công chính. Ông là người kính sợ Chúa và vâng phục Chúa. Chúa ban cho ông tài sản, giàu có. Nhưng Chúa lại đến thử ông. Chúa cất đi khỏi tài sản, nhà cửa, con cái. Ông bị bệnh. Ông không biết lý do gì mà Chúa đối xử với ông như vậy. Ông kêu cầu cùng Chúa, Chúa cũng chẳng trả lời. Điều mà đau đớn nhất. Đó là vợ ông. Vợ bảo ông rằng: Ủa, ông còn tin Chúa và thờ Chúa sao? Hãy phỉ báng Chúa và chết đi? Sự đau đớn hơn hết đó là bị người khác phỉ bang Chúa của mình. Người khác không biết được…vì thế, bài hát này nói rằng, thì nước mắt làm đồ ăn tôi ngày và đêm.
Có một anh tin Chúa ở Hàn quốc. Anh được Chúa ban phước và ban cho nhiều điều tốt đẹp. Anh trở về Việt nam cùng gia đình. Nhưng anh gặp phải hết tai họa này đến tai họa khác. Nhiều người nói rằng, Phật, và các thần thánh phạt vì anh đã theo đạo Tin lành mà bỏ thờ cúng những thần đó.
Nhiều sự bàn tán và phê phán. Ôi, thật đau đớn phải không? Nếu chúng ta là anh sẽ phải thốt lên rằng, Chúa ơi, Chúa ở đâu?
Tại sao Chúa để những khó khăn, những thử thách này đến?
(1) Chúa muốn dạy chúng ta rằng, tình yêu của Chúa đối với chúng ta không chỉ là vật chất và tiền bạc, hay sức khoẻ. Tình yêu của Chúa đối với chúng ta đó là tình yêu tuyệt vời, mà Ngài muốn chúng ta sống đời đời với Ngài.
(2) Chúa muốn dạy chúng ta rằng, tình yêu của Chúng ta đối với Chúa cũng phải như vậy, đừng thấy Chúa ban cho ,rồi yêu Chúa. Đừng thấy Chúa ban phước dồi dào mà lòng bạn cảm động. Nhưng bạn hãy yêu Chúa, khi Chúa lấy đi những điều bạn có.
(3) Bạn vượt qua được thử thách, thoi thóp được, còn sống được trong lúc đau đớn nhất, đức tin bạn vẫn giữ, tình yêu bạn đối với Chúa vẫn còn đó, thậm chí nhiều hơn, đó là điều Chúa muốn thấy nơi tình yêu của bạn. Ngài sẽ vui và biết rằng, bạn không phải yêu Chúa vì điều gì khác, bèn là tình yêu thật sự.
Làm sao để vượt qua những khó khăn thử thách khi tâm hồn đã sờn ngã.
[1] Nhớ lại Chúa
Lúc ấy chúng ta nhớ lại những kỷ niệm mình đã ở với Chúa. Tác giả nhớ lại ngày xưa.
Câu 4: Xưa tôi đi cùng đoàn chúng, dẫn họ đến nhà Đức Chúa Trời,
Có tiếng reo mừng và khen ngợi. Một đoàn đông giữ lễ; Rày tôi nhớ lại điều ấy, và lòng buồn thảm.
Ôi trước đây, thật phước hạnh làm sao. Tôi được ở trong nhà Chúa. Chúa dạy tôi, tôi học từ nơi Chúa nhiều điều bổ ích. Nhưng giờ đây toàn là những kỷ niệm.
Tác giả nhớ lại nhiều buổi nhóm thờ phượng hát ngợi khen vui vẻ.
Các bạn ơi, đừng bao giờ xem thường buổi nhóm của chúng ta. Có thể chỉ có mấy người, nhưng chúng ta đã từng có những thời gian thật ngọt ngào và vui vẻ.
Đừng suy nghĩ rằng, buổi nhóm chiều Chúa nhật chỉ là bình thường. Không. Rất đặc biệt, rất tuyệt vời. Kinh nghiệm thờ phượng Chúa sẽ mãi ghi sâu trong tấm lòng, trong linh hồn chúng ta.
Chúng ta sẽ nhớ nhất những ngày tháng được thờ phượng với nhau. Ôi, những kỷ niệm khó quên.
Có lẽ, rồi một ngày nào đó, chúng ta sẽ chia tay, và ai đi đường nấy. Rồi mỗi người mỗi nơi, sẽ nhớ lại, kỷ niệm tuyệt vời mà chúng ta đã từng có với nhau và với Chúa.
Chính những kỷ niệm, những phước hạnh này, sẽ giúp bạn vững vàng trong đức tin và trong thử thách.
Nhớ lại những sự phước hạnh Chúa ban mà khiến bạn được khích lệ. Nếu Chúa đã từng ban phước cho bạn và gia đình, thì Ngài chắc chắn sẽ ban cho bạn và làm ơn trên đời bạn trong tương lai.
Nếu bạn ở trong hoàn cảnh đau đớn, hãy nhớ lại mục sư đã từng giảng, đã từng nói trước. Hãy nhớ lại Chúa đã ban phước cho hội thánh cho anh em trong hội thánh thế nào. Tất cả sự hồi tưởng này sẽ giúp bạn vượt qua thử thách, hoặc sống trong thử thách một cách tốt nhất
[2] Hãy trông cậy nơi Chúa
Tác giả bài ca này tự hỏi chính mình, linh hồn ơi, sao sờn ngã trong mình ta? Tại sao buồn bã thất bại làm gì? Hãy vui lên, hãy tỉnh lại đi. Buồn làm gì, sờn ngã làm gì?
Hãy trông cậy nơi Chúa thì tốt hơn. Hãy đặt niềm tin mình, lòng trông cậy mình nơi Chúa. Vì sao còn trông cậy nơi Chúa? Vì Chúa là Đấng Sống. Ngài là Chúa thật. Chúng ta đã biết Ngài. Ngài sẽ giải phóng. Ngài sẽ trả lời. Ngài chính là sự cứu rỗi
[3] Ngợi Khen Ngài
Điều tốt nhất đó là hãy ngợi khen Chúa. Từ hoàn cảnh buồn bã, mình đau đớn, mình bị sỉ nhục, người ta sỉ nhục mình, nhưng, bây giờ mình thử cất cao tiếng hát thử xem. Hát trong nước mắt, hát trong sự đau đớn, hát lên để ngợi khen Chúa. Lúc bấy giờ, nỗi buồn, tai họa, tất cả vẫn còn đó. Nhưng tấm lòng đã thay đổi. Ta sẽ tiếp tục nhờ cậy Chúa. Chúa sẽ lại ban phước và sẽ giải cứu ta. “Trời cao thênh thang, vỗ cánh chim lượn bay, lòng không lo toan, cũng chẳng khi gặt gieo. Loài chim ra chi Chúa vỗ vẫn đêm ngày nuôi, còn anh hay tôi, há chẳng hơn loài chim.”
Đây chính là bài hát đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong những lúc hoạn nạn. Các bạn ơi, hãy nhớ ngợi khen Chúa, trong mọi lúc mọi nơi, nhất là lúc, bạn gặp hoạn nạn và đau đớn nhất
Kết luận
Đức Chúa Trời là Đấng Tể Trị, Ngài đang chăm sóc và lo lắng cho mỗi cuộc đời các bạn và tôi. Sở dĩ, bạn được Chúa ban phước là vì Chúa muốn ban phước cho bạn. Tuy nhiên, nếu bạn gặp những hoạn nạn, bạn cũng được phước, vì Chúa muốn bạn kinh nghiệm Chúa nhiều hơn. Có thể bạn sẽ bị thử thách cho đến mức tột cùng, thì chính tại điểm đó, Chúa nâng bạn lên. Làm sao vượt qua được những thử thách khó khăn đó? (1) Hãy nhớ lại những ơn phước Chúa ban, (2) Hãy trông cậy nơi Chúa và (3) Hãy ngợi khen Ngài. Ước ao, tất cả chúng ta sẽ kinh nghiệm Chúa một cách ngọt ngào trong những nghịch cảnh và khó khăn nhất. Amen.
Posted by Gia đình Mục sư Lê Vĩnh Phước at 03:20 0 comments
Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2009
GiôSép, Người Thuận Phục Chúa
GiôSép, Người Thuận Phục Chúa
Kinh Thánh: Sáng Thế Ký 39:1-6
Giới thiệu
Một trong những yếu tố khiến cho một người thành công, dù trong lĩnh vực nào đi nữa, đó là sự vâng phục hay thuận phục. Nếu chúng ta muốn thành công trong công việc, trong cuộc sống, trong sự nghiệp hay bất cứ một công việc nào trước hết hãy học thuận phục.
Sự vâng phục là một đức tính cao quý và cần thiết cho tất cả mọi người. Tuy nhiên, không phải ai cũng có. Tại sao chúng ta nên học về sự vâng phục? Vì cớ, con người chúng ta luôn luôn ích kỷ và tự cao. Không tôn trọng người khác và luôn luôn chỉ trích người khác hơn là vâng phục.
Người Việt nam đặc biệt có tính hay cãi. Bất cứ chuyện gì cũng có thể cãi được. Nếu không vừa ý, dĩ nhiên chúng ta sẽ cãi, cho đến khi nào mất việc, mất tất cả cũng còn cãi. Tính cãi trả và không tôn trọng hoặc vâng phục thường được cho là bướng bỉnh.
Chính tôi đã học bài học này và mỗi ngày càng học hỏi nhiều hơn, vì tính bướng bỉnh của mình. Cho đến khi học được bài học này, thì tôi đã cảm thấy mình mất đi rất nhiều cơ hội tốt. Nếu nói những kinh nghiệm truyền lại cho các bạn trước khi từ giã, thì đây là một trong những kinh nghiệm, phải nói là xương máu.
Vì thế hôm nay tôi muốn cùng với hội thánh học hỏi chung lời Chúa tiếp tục trong câu chuyện của Giôsép. Ước ao chúng ta sẽ trở nên những người chịu vâng phục. Sự thuận phục sẽ không bao giờ làm bạn hối tiếc cả.
Chúng ta đã học về cuộc đời của Giôsép. Giôsép là con trai trong 12 đứa con trai của người Cha tên là Giacốp. Gia cốp rất yêu thương các con, nhưng đặc biệt là yêu Giôsép, và ban nhiều vật tốt cho chàng trai này.
Chẳng may việc sự bất công trong cách đối xử của ông Cha, cũng khiến một phần nào làm cho các anh của Giôsép ghen ghét. Họ ganh ghét Giôsép đến nỗi tìm cách để giết Giôsép.
Trong một lần đi thăm các anh, thì Giôsép đã bị mấy anh bắt rồi định giết đi. Nhưng may mắn, họ chỉ bỏ anh vào một cái giếng khô.
1. Bị Gia Đình Hất Hủi
Kinh Thánh viết tiếp, các anh Giôsép bàn nhau và đem Giôsép ra khỏi giếng và đem bán cho bọn lái buôn người Ai cập để làm nô lệ. Bị gia đình hất hủi, các anh không yêu thương tìm cách giết, tìm cách hại, rồi bỏ xuống giếng. Bây giờ các anh muốn làm gì nữa đây?
Bị hất gia đình hất hủi là một trong những điều buồn bã nhất. Người mình yêu thương nhất lại là người hất hủi mình. Trong hoàn cảnh Giôsép thì tệ hại hơn. Họ bán anh làm nô lệ cho người Ai cập
Nếu tôi vốn là người nô lệ, thì tôi bị bán đi đây đó tôi chẳng nói gì, tôi sẽ chấp nhận vì thân phận của mình là vậy. Tuy nhiên Giôsép không phải xuất thân từ hạng nô lệ. Anh sống trong gia đình giàu có với nhiều chiên bò. Giô sép không phải là hạng người để đi làm thuê làm mướn. Anh làm chủ thì đúng hơn.
Sự xung đột trong gia đình khiến Giôsép trở nên nông nỗi này. Anh trở thành một tên nôlệ không hơn không kém. Giờ đây anh theo chân những lái buôn trôi dạt rày đây mai đó trên một đất nước mà anh không hề biết.
Chúng ta học được bài học gì từ nơi Giôsép? Dù bị gia đình, các anh em hất hủi, nhưng Giôsép vẫn chịu phục. Dù biết rằng, Giôsép chẳng làm gì được với sức mạnh và sự hung bạo của các anh, nhưng Giôsép có một niềm tin chắc rằng, trong mọi sự Chúa, là Đức Chúa Trời. Ngài đang tể trị mọi sự...
Giã từ các anh Giôsép đi đến xứ mà mình chẳng biết. Trong khi đó, ở nhà, người Cha già đã bị các anh lừa gạt nên tin rằng Giôsép đã bị thú dữ cắn xé và ăn thịt.
Chúng ta học được bài học từ Giôsép đó là chịu phục, chịu lụy, chấp nhận hoàn cảnh khó đang xảy ra. Có thể nhiều lý do khác nhau bạn bị gia đình, bị xã hội hất hủi, đối xử bất công. Có thể nhiều lý do khác nhau đưa đẩy bạn vào cảnh khó và khốn cùng. Hãy chấp nhận và bước đi từ đó. Nhiều khi chúng ta tự hỏi Chúa ở đâu? Tại sao Chúa lại để sự việc xảy ra? Chúa có nhìn thấy sự bất công này không? Vâng, câu trả lời đó là Chúa nhìn thấy, Ngài biết. Ngài đang xem xét và tể trị mọi sự. Bạn được đặt trong hoàn cảnh này, chẳng phải là ngẫu nhiên, vì Chúa đang muốn dạy bạn một điều gì đó.
2. Thuận Phục Nơi Xứ Người
Đi đến một đất nước xa lạ, Giôsép phải bị bán cho những người chủ mới và làm nô lệ tại đó.
Có một nhận định như thế này, dù không phải nói là hoàn toàn, nhưng theo những thống kê cho thấy những người đi nước ngoài sinh sống, làm ăn, học tập, v.v. là những người sau này đem lại sự thành công cho chính mình và cho người khác. Có phải như vậy không?
Có thể nói hoàn cảnh của Giôsép đi ra nước ngoài chẳng sung sướng gì phải không? Cậu ta đi đến một nơi phồn thịnh, vâng nhưng phải làm một tên nô lệ. Việc bị các anh bán ra nước ngoài không phải là vui vẻ gì đâu!
Có thể hoàn cảnh của Giôsép có nhiều điểm tương đồng với quý vị và tôi. Chúng ta đang sống, làm việc, có người thì lang thang trên một đất nước phồn thịnh. Nhiều lúc người ta khinh chê và xúc phạm đến mình. Các bạn có bao giờ bị xúc phạm chưa? Các bạn có bao giờ bị người nước ngoài khinh dễ chưa? Thậm chí chưởi mắng nữa.
Tôi đã trải qua hai nền văn hóa khác nhau, và tôi đã có một chút kinh nghiệm về cuộc sống ở nước ngoài là như thế nào. Tại sao câu chuyện của Giôsép là quan trọng? Quan trọng vì nó có nhiều điểm tương đồng với tất cả chúng ta.
Có thể nói không ai thích ở tại một đất nước, mà nền văn hóa thì không phải là của mình, ngôn ngữ không phải là ngôn ngữ mình, mà thật sự vui thích và thỏa lòng cả. Trừ khi người đó, không còn yêu thích quê hương của chính mình.
Điều mà chúng ta học được ở đây đó là, đừng cho rằng việc sống hay làm ăn, hay thế nào ở nước ngoài là chuyện nhỏ. Không, việc bạn đi nước ngoài đều được Đức Chúa Trời có ý định của Ngài.
Giôsép chắc không bao giờ vui và ưa thích cái tên “nôlệ” Giôsép chắc sẽ giận các anh mình cho đến chết vì các anh đã làm cuộc đời mình ra nông nỗi này. Giôsép chắc sẽ bực tức và tìm cách trở về để trả thù v.v.
Không, Kinh Thánh chép rằng, Giôsép chịu thuận phục. Anh siêng năng trong mọi công việc. Khi chủ giao cho công việc nào, thì Giôsép hoàn thành công việc đó. Kinh Thánh cho biết rằng, Đức CHúa Trời phù hộ Giôsép.
Kinh Thánh dạy rằng: “Hãy khuyên những tôi tớ phải vâng phục chủ mình, phải làm đẹp lòng chủ trong mọi việc, chớ cãi trả, chớ ăn cắp vật chi, nhưng phải hằng tỏ lòng trung thành trọn vẹn, để làm cho tôn quý đạo Đức Chúa Trời, là Cứu Chúa chúng ta trong mọi đường.” (Tít 2:9-10)
3. Được Chúa Trời Ban Phước
Sự phù hộ và ban phước của Đức Chúa Trời không phải là ngẫu nhiên, nhưng Ngài ban phước cho những ai có tấm lòng kêu cầu và nhờ cậy Chúa. Ngài sẽ ban phước cho ai tìm kiếm Ngài và tin vào sự tể trị của Chúa.
Câu 5: Từ khi người đặt Giôsép cai quản cửa nhà cùng hết thảy của cải mình rồi, thì Đức Giêhôva vì Giôsép ban phước cho nhà người; sự ban phước của Đức Giêhôva bủa khắp mọi vật của người làm chủ, hoặc trong nhà, hoặc ngoài đồng.
Vì Giôsép, mà CHúa ban phước cho người bản xứ đó.
Nếu chúng ta muốn được Đức Chúa Trời ban phước, và sử dụng cuộc đời mình, trước hết hãy có những ước mơ như Giôsép. Và sau đó là sự thuận phục. Hãy thuận phục Chúa là Đấng Trên hết có năng quyền và Ngài cai trị mọi sự.
Thuận phục Chúa là gì? Thuận phục Chúa là chấp nhận và chịu khó khăn trong hoàn cảnh mình đang gặp phải. Nhiều người thấy mình gặp khó khăn thì tìm cách vượt ra khỏi khó khăn đó bằng chính ý riêng của mình.
Giôsép thuận phục Chúa bằng cách chấp nhận hoàn cảnh của mình đó là làm nô lệ. Nhưng Giôsép đâu có biết rằng, trong những ngày làm nô lệ này Chúa dạy anh những bài học về sự siêng năng, một người làm ăn lương thiện, trung tín quản lý tiền bạc của người khác.
Khi chúng ta vâng phục Chúa trong hoàn cảnh khó khăn nhất, khi chúng ta trung thành trong hoàn cảnh khó trung thành nhất, thì Chúa sẽ thấy và Ngài ban phước cho chúng ta. Giôsép có thể lấy bớt một ít tiền, lấy để dành số tiền lời, để làm gì? Để gởi về nhà cho Cha. Để tìm cách trốn thoát, để lập mưu hại các anh mình...v.v.
Không, Giôsép được Chúa ban phước không phải để làm như vậy. Trái lại, Giôsép càng trung tín với Chúa nhiều hơn, và vâng phục Ngài hơn.
Nếu các bạn chúng ta học theo gương của Giôsép, trung tín vâng phục CHúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời mình. Đức Chúa Trời sẽ ban phước cho cuộc đời bạn. Chẳng những cuộc đời bạn thôi, mà còn ảnh hưởng đến nhiều người xung quanh.
Cuộc đời Giôsép sau này trở thành vị tể tướng của đất nước Ai cập. Ông giải thoát nhiều dân tộc ra khỏi sự đói kém. Ông giải cứu gia đình mình ra khỏi cơn đói và Đức Chúa Trời ban phước trên dân tộc của ông
Kết luận
Ngày hôm nay, cuộc đời của các bạn cũng như vậy. Các bạn đang sống ở nước ngoài, dù hoàn cảnh nào bạn gặp phải, hãy cầu nguyện và xem ý Chúa trên cuộc đời bạn thế nào? Đừng cho việc sống ở nước ngoài là chuyện ngẫu nhiên tình cờ. KHông Chúa có chương trình đặc biệt trên cuộc đời bạn. Nếu bạn để Chúa hướng dẫn, cuộc đời bạn sẽ là người được Đức CHúa Trời ban phước. Hãy thuận phục Chúa và thuận phục chủ của mình. Hãy hết lòng làm như làm cho Chúa, chứ chẳng phải làm cho người ta.
Đức Chúa Trời sẽ ban phước cho bạn và qua cuộc đời bạn, Ngài sẽ giải cứu gia đình của bạn. Đừng nghĩ rằng tiền bạc sẽ giải cứu gia đình mình. Nhưng khi Chúa giải cứu, Ngài giải cứu cả phần tâm linh và thể xác. Gia đình được phước là gia đình cho Đức CHúa Trời làm Chúa mình. Các bạn sẽ thấy cuộc đời Giôsép được phước là thể nào? Nhưng trước hết, Giôsép phải gặp nhiều hoạn nạn và thử thách.
Cầu xin Đức Chúa Trời ở cùng và giúp đỡ các bạn tiếp tục đặt niềm tin của mình nơi Chúa và biết rằng, hoàn cảnh bạn đang sống hiện tại được Đức Chúa Trời sắp đặt. Ngài đang cai quản và hướng dẫn cuộc đời bạn. Hãy thuận phục Chúa. Amen.
Posted by Gia đình Mục sư Lê Vĩnh Phước at 19:59 0 comments
Labels: Bai Giang 2009