BÀI GIẢNG HỘI THÁNH ANYANGJEIL 27 OCT 2007
CHỦ ĐỀ: YÊU CHÚA
Kinh Thánh: Giăng 21:15-19
21:15 Khi ăn rồi, Đức Chúa Jêsus phán cùng Si-môn Phi-e-rơ rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta hơn những kẻ nầy chăng? Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, phải, Chúa biết rằng tôi yêu Chúa. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy chăn những chiên con ta.
21:16 Ngài lại phán lần thứ hai cùng người rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta chăng? Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, phải, Chúa biết rằng tôi yêu Chúa. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy chăn chiên ta.
21:17 Ngài phán cùng người đến lần thứ ba rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta chăng? Phi-e-rơ buồn rầu vì Ngài phán cùng mình đến ba lần: Ngươi yêu ta chăng: Người bèn thưa rằng: Lạy Chúa, Chúa biết hết mọi việc; Chúa biết rằng tôi yêu Chúa! Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy chăn chiên ta.
21:18 Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, khi ngươi còn trẻ, ngươi tự mình thắt lưng lấy, muốn đi đâu thì đi; nhưng khi ngươi già, sẽ giơ bàn tay ra, người khác thắt lưng cho và dẫn ngươi đi đến nơi mình không muốn.
21:19 Ngài nói điều đó để chỉ về Phi-e-rơ sẽ chết cách nào đặng sáng danh Đức Chúa Trời. Và sau khi đã phán như vậy, Ngài lại rằng: Hãy theo ta.
Giới thiệu
Cảm ơn Chúa đã cho chúng ta học được một loạt bài học với chủ đề “Theo Chúa”. Tại sao chúng ta theo Chúa? Chúng ta theo Chúa được những gì? Mục đích tôi theo Chúa để làm gi? Những bí quyết nào giúp tôi thành công khi theo Chúa? Làm sao để tôi vượt qua được những cám dỗ trên con đường theo Chúa? Làm sao để hoàn tất mọi công việc trên đất trước khi trở về cùng Chúa mặt đối mặt với Ngài? Hôm nay chúng ta học bài học về “Yêu Chúa”. Yêu Chúa điều kiện trên hết, là yếu tố quan trọng nhất quyết định sự thành công hay thất bại của chúng ta trên con đường theo Chúa. Đây là mục đích của bài giảng hôm nay. Mong ước của tôi đó là qua bài học này, từng câu, từng chữ, từng sự dạy dỗ sẽ cảm động lòng các bạn, để các bạn sẽ đến với Chúa và nói với Ngài lạy Chúa, con yêu Ngài.
Chúng ta đã học về cuộc đời của Phierơ theo sự tường thuật của Kinh Thánh. Chúa Giêxu khởi hành chức vụ Ngài kêu gọi 12 sứ đồ trong đó có Phierơ. Là người được Chúa yêu thương, Ngài dạy dỗ Phierơ bằng nhiều cách khác nhau. Sự kêu gọi Phierơ cũng rất đặc biệt đó là Chúa bảo ông đi đánh cá. Phierơ đã chứng kiến phép lạ đầu tiên trong cuộc đời mình, ông được Chúa chọn để trở thành người cứu vớt người. Từ đây Phierơ không trở thành người đánh cá nữa, nhưng trở thành người cứu vớt người. Chặng đường theo Chúa cùng đi với Chúa có rất nhiều điều ấn tượng làm Phierơ không thể quên được. Bởi đức tin mà ông đã từng bước đi trên mặt biển mà đến cùng Chúa. Phierơ học được bài học quan trọng trong cuộc đời mình đó là, Đức tin chính là bí quyết để giúp ông theo Chúa thành công. Vì chính tại lúc mà Phierơ không có đức tin, khi ông nhìn xung quanh với những sự sợ hãi, thì ông liền hụp xuống nước.
Kinh nghiệm bước đi với Chúa rất gần gũi, được Chúa trao cho quyền phép để chữa bệnh cho nhiều người, Phierơ càng ngày càng yêu Chúa và khắng khít với Ngài hơn.
“Chúa ơi, con thật sự kính trọng Ngài, con thật sự mến mộ Ngài, con thật sự tin Ngài, con xin Chúa cho con tiếp tục trong chức vụ mà CHúa ban cho, con nhận biết Chúa là ĐấngCứu Tinh của nhân loại.” Có thể đây là những suy nghĩ mà Phierơ đã từng suy nghĩ đến.
Chúa Giêxu đặt trọn niềm tin nơi Phierơ, Ngài giao cho ông trách nhiệm, là người đầu đàn, là nhóm trưởng, là vị lãnh đạo của hội thánh Chúa trên đất.
Nhưng mọi sự đã không như mọi người suy nghĩ. Một con người như Phierơ, một con người mạnh mẽ đầy nghị lực, một con người có đức tin, một con người đầy năng quyền, một con người với niềm tin tuyệt đối nơi Chúa Giêxu, lại thất bại trong một hoàn cảnh tưởng chừng như dễ dàng nhất, Phierơ đã chối là không biết, không quen biết, không từng ở với, chưa từng gặp mặt, chưa từng ăn chung, chưa từng trò chuyện, chưa từng biết chưa từng thấy. Ông thề với Trời rằng mọi sự ông nói là thật nếu không thì có trời chứng giám.
Trong lúc Chúa Giêxu bị bắt, người ta đánh đập Ngài, chế giễu Ngài, Ngài bị cô đơn, cô đơn vì 12 môn đệ đã bỏ mình mà chạy trốn. Cô đơn vì có một đứa đã phản mình, cô đơn vì người học trò ruột, người mình tâm huyết nhất, là chối bỏ mình ra mặt.
Người ta bắt Chúa, đánh đập và đóng đinh trên thập tự giá. Rồi Ngài chết. Sự chết của Chúa là một bi kịch rất lớn đối với Phierơ. Có thể Phierơ đã hối hận và khóc lóc nhiều vì đáng lẽ ra mình phải thừa nhận Chúa. Phierơ đã khóc nhiều vì đáng lẽ ra mình phải gặp Chúa trước khi Ngài ra đi hoặc lẽ ra xin lỗi Ngài một tiếng. Cái chết của Chúa giống như một sự hụt hẫn lớn đầy ấp trong tấm long của Phierơ, làm sao đây? Mọi nỗ lực hối tiếc vì mình đã chối Chúa không còn nữa vì Chúa đã chết rồi. Dường như, Chúa phải chết đi, thì lúc đó Phierơ mới cảm nhận hết được tình yêu và lòng thương xót của Chúa trên cuộc đời ông. Dường như Chúa phải chết đi, thì Phierơ mới thấm thía được ý nghĩa của lời chối Chúa.
Câu chuyện không dừng lại ở đây. Chúa Giêxu chết đi, người ta chôn Ngài trong phần mộ. Ba ngày sau Ngài sống lại. Chúa chết để gánh thay tất cả tội lỗi của cả nhân loại. Ngài chết đi để trả xong sự hình phạt của tội lỗi dành cho loài người. Nhưng Ngài đã sống lại. Ngài sống lại thể hiện sự đắc thắng trên sự chết. Sự chết không còn diễn ra trên Chúa và trên tất cả những ai tin Ngài.
Chúa sống lại, và Ngài gặp Phierơ. Chúa sống lại là điều làm cho Phierơ vui mừng nhất. Tất cả những hối tiếc, những cảm nghĩ những suy nghĩ khi Chúa chết, Phierơ có cơ hội để nói với Ngài bây giờ? Không, Kinh thánh không đề cập đến một lời nói nào của Phierơ khi gặp Chúa. Nếu trước đây là người mạnh mẽ, sẵn sang nói và quyết định, sẵn sang hứa sống chết và thề thốt, thì giờ đây Phierơ là một người yên lặng. Điều mà Phierơ mong mỏi ở nơi Chúa Giêxu đó là sự tha thứ. Phierơ không muốn điều gì khác hơn đó là được Chúa tha thứ.
Sự im lặng của Chúa đối với Phierơ khi Chúa hiện ra cùng các môn đệ, đã cho thấy rằng Chúa đã tha thứ cho Phierơ rồi.
Nhưng điều Chúa muốn gởi gắm và dạy dỗ Phierơ, đây còn gọi là điều cuối cùng đó là Tình Yêu Chúa.
Phierơ có thể kính trọng Chúa, Phierơ có thể hiểu biết Chúa, Phierơ có thể có đức tin, Phierơ có thể có hy vọng, có thể có nhiều điều khác dành cho Chúa, nhưng không thể thiếu điều quan trọng nhất, đó là tình yêu dành cho Chúa. Chúa Giêxu muốn khẳng định lại tình yêu mà Phierơ dành cho Chúa.
Ngài hỏi Phierơ 3 lần, Ngươi Yêu Ta Chăng? Con có yêu ta không? Ngài hỏi đến 3 lần, và Thánh Kinh chép, Phierơ buồn rầu vì Ngài hỏi mình đến 3 lần: ngươi yêu ta chăng? Con số 3 này làm Phierơ buồn rầu vì nó nhắc đến 3 lần ông đã chối Chúa. 3 lần Chúa hỏi dường như Chúa muốn khẳng định lại 3 lần Phierơ sẽ nói yêu Chúa.
Nếu 3 lần chối Chúa của Phierơ đó là ta không biết ngươi nói về ai? Ta không biết người này. Ta thề không hề quen biết người này.
(1) Câu đầu tiên Chúa hỏi, Con yêu ta hơn những người này chăng? Tình yêu của Phierơ dành cho Chúa có lớn hơn những tình yêu mà người khác yêu Chúa không? Câu này có ý nghĩa rất lớn đó là, tình yêu của Chúa Giêxu dành cho Phierơ rất lớn, tình yêu của Ngài dành cho Phierơ không phải là tình yêu bình thường, nhưng đó là tình yêu với sự tha thứ. Chúa trông đợi sự đáp lại bằng một tình yêu cháy bỏng, tình yêu lớn hơn những tình yêu mà người khác dành cho Chúa không? Phierơ dường như bị nhắc lại điều ông đã từng nói, dù ai có bỏ thầy nhưng tôi vẫn theo thầy. Chúa hỏi ông liệu ông có yêu Chúa hơn những người đó không? Ông trả lời vâng con yêu Chúa.
(2) Câu hỏi thứ 2, Chúa hỏi Phierơ, con yêu ta chăng? Câu này chỉ hỏi yêu thôi, nhưng ý nghĩa theo nguyên văn của câu này đó là: con có yêu ta hơn tất cả những gì con thích, con có hay không? Đó có thể là nghề câu cá, có thể là gia đình, có thể đó là sự sợ hãi. Con có yêu Ta hơn những điều con có hiện tại hay không? những ham mê, những thú vui, tình yêu con đang có, tiền bạc, công việc, gia đình, con cái, những cuộc giải trí. Con có yêu Ta hơn những điều này không? Hay là con còn yêu những điều đó? Hay con vẫn còn yêu những thú vui cuộc đời này? Ta đã yêu con, đã yêu đến chết vì cớ con. Con còn yêu những điều đó cho đến bao giờ? Phierơ đáp lại với Chúa, lạy Chúa, Chúa biết con yêu Ngài.
(3) Câu hỏi thứ 3, một lần nữa Chúa Giêxu hỏi, Con yêu ta chăng? Phierơ buồn rầu vì Ngài hỏi lần thứ 3. Nhưng càng buồn rầu hơn, vì lần này Chúa hỏi câu hỏi khác hơn câu trước. Yêu ta chăng? Chữ yêu ở đây nói đến tình yêu của một người bạn thân thiết. Con có yêu thầy có sẵn sang chấp nhận thầy là bạn và tình yêu của thầy dành cho con không? Phierơ đáp lạy Chúa Chúa biết mọi việc, CHúa biết rằng tôi yêu Chúa.
Chúng ta học được bài học gì hôm nay? Các bạn đã tìm biết đến Chúa trong suốt những ngày tháng qua. Các bạn đã cảm nhận được tình yêu của Chúa dành cho các bạn, sự sống là món quà diệu kỳ Chúa đã ban tặng cho cuộc đời bạn. Chúa đã yêu bạn thật nhiều, hôm nay Ngài cũng muốn hỏi các bạn con yêu ta chăng?
3 câu hỏi Chúa hỏi Phierơ, Ngài cũng hỏi các bạn hôm nay. Con yêu ta hơn những người này chăng? Con yêu ta hơn con yêu người khác , những điều gì khác chăng? Con có yêu ta và trân trọng tình yêu mà Ta đã dành cho con?
Có thể nói tình yêu của Chúa vẫn còn là tình yêu đơn phương dành cho các bạn và cho chính tôi. Ngài đã ban cho, đã hy sinh đã tận hiến cả sinh mạng cho chúng ta, nhưng chúng ta đã đáp lại với Ngài thế nào? Chúa ôi, con biết Ngài yêu con, con cũng muốn yêu Ngài, nhưng con còn phải lo cho gia đình, con phải lo kiếm tiền, con phải lo cho cuộc sống hiện tại, con phải lo cho tình yêu mới chớm nở, con phải lo cho con cái, con phải lo cho công ty mới thành lành.v.v, con còn phải đi mua sắm, con phải chơi thể thao, con còn nhiều điều làm hơn, lo lắng…hơn..yêu nhiều hơn…là tình yêu dành cho Chúa.
Chúa phán rằng đừng lo lắng nữa hãy đến với Chúa trao hết mọi gánh nặng mình cho Ngài, nhưng chẳng mấy ai đến thực sự trao hết cho Ngài và yêu Ngài.
Nhiều người cho rằng, Mục sư ơi, Phierơ còn chối Chúa huống gì là em? Nhưng các bạn thân mến, Phierơ đã chối Chúa, nhưng ông đã ăn năn. Chuyện kể lại rằng, trong một trận bắt bớ dữ dội tại những người theo Chúa tại thành phố Rôma, mọi người theo Chúa đều bị bắt và giết chết. Phierơ tìm cách trốn thoát khỏi sự bắt bớ đó, nhưng trên đường chạy trốn, thì ông gặp Chúa Giêxu, đi ngược lại, ông hỏi Chúa đi đâu? Chúa nói với ông rằng, Ngài đi lên thành rôma để bị đóng đinh một lần nữa. Phierơ cảm thấy bị cáo trách vì đã chạy trốn, nên ông đã quay lại. Người lính canh hỏi ông là ai, ông trả lời tôi là người lãnh đạo của những người theo Chúa. Họ hỏi ông muốn nói điều gì trước khi chết, Phierơ trả lời, tôi muốn được bằng cách đóng đinh được đầu. Và Phierơ đã bị đóng đinh ngược đầu. Ông đã chết vì đạo của Chúa.
Kết luận
Chúng ta đã học biết về Phierơ và cuộc đời của ông. Phierơ đã về với Chúa, ông đang ngồi với Chúa Giêxu, đang hưởng sự sống đời đời phước hạnh, có thể họ đang ngồi để nhìn vào mỗi cuộc đời của chúng ta. Các bạn đã theo Chúa như thế nào? Các bạn có tin Chúa đủ để nói cho người khác biết về Chúa chưa? Các bạn đã có đức tin với Chúa để có thể bước trên mặt biển với Ngài giống như Phierơ đã làm không? Các bạn và tôi đã mạnh mẽ đến nỗi có thể vượt qua những cám dỗ trên cuộc đời này không? Dù các bạn có tất cả nhưng điều cuối cùng, Chúa muốn hỏi đó là Các con có yêu ta không?
Nói một cách thật lòng với hội thánh. Nếu giờ này tôi không còn ở với các bạn nữa, không biết các bạn có những đau buồn hoạc luyến tiếc điều gì, nhưng riêng với tôi, mấy ngày nay, tôi cảm thấy đau đớn và buồn lắm. Buồn vì còn quá nhiều người trong hội thánh chưa thật sự biết Chúa và tin Chúa. Tôi cảm thấy tự trách chính mình vì đã không làm trọn trách nhiệm là một mục sư để nuôi dưỡng các bạn chăng? Tình yêu của CHúa không đủ để khiến các bạn yêu Ngài hết lòng sao? Điều tôi lo lắng đó là, nếu tình trạng này, thì nếu Chúa đến hôm nay, không biết bao nhiêu người sẽ được về với Chúa trên thiên đàng, bao nhiêu người sẽ được Chúa nói rằng được lắm, đầy tớ ngay lành và trung tín.
“Hỡi các con, vì các con mà ta lại chịu đau đớn của sự sanh nở, cho đến chừng nào Đấng Christ thành hình trong các con.” (Galati 4:19)
Tôi ước ao nhất đó là các bạn hãy trở lại cùng Chúa và nói với Ngài rằng con yêu Ngài. Tôi ước ao Đấng Christ sẽ thành hình trong các bạn. Ngài sẽ làm chủ cuộc đời các bạn. Các bạn sẽ không còn vương vấn gì cả, các bạn sẽ tiếp tục bước đi đến ngày gặp Chúa. Amen.
Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2008
YÊU CHÚA
Posted by Gia đình Mục sư Lê Vĩnh Phước at 14:29
Labels: Bài Giảng 2007
Subscribe to:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 Comments:
Post a Comment