Lễ Thương Khó
Suy Niệm Chúa Chịu Khổ Nạn
Kinh Thánh:
“Kế đó, Ngài trở lại với môn đồ, thấy đang ngủ, thì Ngài phán cùng Phierơ rằng: Thế thì các ngươi không tỉnh thức với ta trong một giờ được! Hãy thức canh và cầu nguyện, kẻo các ngươi sa vào chước cám dỗ; tâm thần thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối. Ngài lại đi lần thứ hai, mà cầu nguyện rằng: Cha ơi, nếu chén nầy không thể lìa khỏi Con được mà Con phải uống, thì xin ý Cha được nên.” (Mathiơ 26:40-42.)
“Người bèn rủa mà thề rằng: Ta không biết người đó đâu. Tức thì gà gáy. Phierơ nhớ lại lời Đức Chúa Giêxu đã phán rằng: Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. Đoạn người đi ra và khóc lóc cách đắng cay.” (Mathiơ 26:74-75).
“Philát nói rằng: vậy còn Giêxu gọi là Christ, thì ta sẽ xử thế nào? Chúng đều trả lời rằng: Đóng đinh nó trên cây thập tự! Quan hỏi: Song người nầy đã làm việc dữ gì? Chúng lại kêu la lớn hơn rằng: Đóng đinh nó trên cây thập tự! Philát thấy mình không thắng nổi chi hết, mà sự ồn ào càng thêm, thì lấy nước rửa tay trước mặt thiên hạ, mà nói rằng: Ta không có tội về huyết của người nầy; điều đó mặc kệ các ngươi. Hết thảy dân chúng đều đáp rằng: Xin huyết người lại đổ trên chúng tôi và con cái chúng tôi! Philát bèn tha tên Baraba cho chúng, và khiến đánh đòn Đức Chúa Giêxu, đoạn giao Ngài ra để đóng đinh trên cây thập tự. (Mathiơ 27:23-26).
“Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín, khắp cả xứ đều tối tăm tù mịt. Ước chừng giờ thứ chín, Đức Chúa Giêxu kêu tiếng lớn lên rằng: “Ê-li, Êli, lam-ma-sa-bách-ta-ni? Nghĩa là: Đức Chúa Trời tôi ơi! Đức Chúa Trời tôi ơi! Sao Ngài lìa bỏ tôi? Có mấy người đứng đó, nghe kêu thì nói rằng: Nó kêu Êli. Liền có một người trong bọn họ chạy lấy một miếng bông đá, và thấm đầy dấm, để trên đầu cây sậy mà đưa cho Ngài uống. Nhưng kẻ khác thì lại nói rằng: Hãy để vậy, coi thử có Êli đến giải cứu nó chăng. Đức Chúa Giêxu lại kêu lên một tiếng lớn nữa rồi trút linh hồn.” (Mathiơ 27:45-50).
Giới thiệu
Mỗi năm đến tuần lễ cuối tháng 3 đến tuần thứ hai của tháng tư, có một ngày mà Cơ đốc giáo nói chung, Thiên Chúa giáo, và đạo Tin Lành trên toàn thế giới kỷ niệm sự kiện Chúa chịu khổ nạn vì nhân loại và hai ngày sau đó, ngày Chúa nhật là ngày lễ Phục sinh. Ngày thứ sáu, là ngày Chúa bị đóng đinh. Những tín hữu của các hội thánh đầu tiên đã họp lại để kỷ niệm Chúa chịu chết cho nhân loại. Họ họp nhau lại đọc kinh thánh và dự lễ Tiệc Thánh tưởng niệm Chúa chịu chết.
Hôm nay chúng ta cùng suy niệm về sự kiện Chúa chịu chết vì tội lỗi của chúng ta. Ước ao tất cả chúng ta đều hạ mình xuống và suy niệm về sự kiện Chúa chịu chết. Chúng ta hãy xem xét chính mình và cầu xin Chúa tha thứ mọi lỗi lầm mà chúng ta đã từng vi phạm.
Hãy đến với Chúa và xin Chúa dùng dòng huyết báu của Ngài để thanh tẩy mọi tội lỗi của chúng ta. Xin Chúa giúp chúng ta trung tín với Chúa, yêu Chúa nhiều hơn và làm Ngài vui lòng hơn.
Chúa Giêxu chịu đau đớn để đem đến sự tha thứ cho nhân loại. Ngài phải chịu sự cô đơn và hổ nhục cách khủng khiếp. Tại sao Chúa bị cô đơn, nhục nhã và đau đớn vì tội lỗi chúng ta? Ai đã gây nên điều đó? Có phải dân Do thái, hay là ai?
Có ba điều mà chúng ta cần học hỏi qua sự suy niệm về sự chết của Chúa Giêxu. (1) Hãy tin Chúa Giêxu, (2) Hãy yêu Chúa Giêxu và (3) Hãy hầu việc Chúa Giêxu
(1) Hãy Tin Chúa Giêxu
Một thầy tế lễ chức vị lớn nhất, đứng ra hỏi Chúa Giêxu, “Ngươi có phải là Đấng Christ, con Đức Chúa Trời chăng? Đức Chúa Giêxu đáp rằng: Thật như lời; vả lại, ta nói cùng các ngươi, về sau các ngươi sẽ thấy Con người ngồi bên hữu quyền phép Đức Chúa Trời, và ngự trên mây từ trời mà xuống.
Thầy tế lễ bèn xé áo mình mà nói rằng: Nó đã nói phạm thượng: chúng ta còn cần gì người làm chứng nữa sao? Chúng trả lời rằng, “nó đáng chết.”
Khi mọi người hỏi Chúa là ai, thì họ được Chúa trả lời rằng, Ngài chính là Đấng Cứu Thế, là con của Đức Chúa Trời tối cao. Đáng lẽ họ phải suy nghĩ và học hỏi. Đáng lẽ họ phải tìm hiểu và tin nhận. Nhưng họ đã khước từ Chúa Giêxu.
Không những thế, họ còn ganh ghét và trở nên độc ác khi nguyền rủa Chúa và giết Chúa. Họ là ai? Đoàn dân đông này là người Do Thái. Họ trước đó mấy ngày họ chào đón Chúa cách vui vẻ. Họ hy vọng Chúa đến đem sự bình an. Ngài sẽ đuổi bọn Lamã thống trị. Ngài sẽ lập lại tự do, bình an, vui vẻ cho đất nước. Tuy nhiên, Chúa Giêxu không làm điều đó, ngược lại Ngài cáo trách họ vì những tội lỗi họ đã phạm. Kêu họ trở lại với Đức Chúa Trời
Tuy nhiên, họ trở nên cứng lòng, họ không tin, và họ tìm cách giết Chúa. Quan Philát, nói rằng, ông không có tội về huyết của Chúa. Nhưng họ nói rằng: xin huyết người lại đổ trên chúng tôi và con cái chúng tôi.
Không chỉ riêng dân Do thái khước từ, không tin, nhạo báng và giết Chúa, nhưng cả nhân loại, nơi nào cũng có những hạng người như vậy. Khi họ nghe đến danh Chúa Giêxu, họ sẽ khước từ, không tin, nhạo báng và thậm chí giết Chúa.
Cảm tạ Chúa, vì phước cho những người nào có lòng khiêm nhường, vì nước thiên đàng thuộc về những người ấy. Ao ước của tôi đó là tất cả chúng ta đều có tấm lòng khiêm nhường, hạ mình, tin cậy nơi Chúa. Chúng ta cần nhận biết sự xấu xa của chính mình và tiếp lấy sự khoang dung tha thứ của Chúa trên đời sống của chúng ta.
(2) Hãy Yêu Chúa Giêxu
Dù đã là những người theo Chúa và tin cậy nơi Chúa. Nhưng các môn đệ của Chúa Giêxu cũng không thể nào tỉnh thức với Chúa. Trong cơn đau thương, buồn bực nhất, Chúa cần người bên cạnh để chia sẻ, để cầu nguyện, thì các môn đệ không thể thức được một giờ. Họ buồn ngủ quá. Có thể nào, một người bạn thân thiết nhất sắp lên đường từ biệt, và bạn có thể ngủ và không thể thức để tâm sự, để khích lệ, để an ủi. Một bài hát chép rằng Chúa cô đơn. Một mình Ngài phải chiến đấu để nhận lấy sự đau đớn nhục nhã nầy. Các môn đồ đâu? Các môn đồ của Chúa thì sợ hãi và bỏ chạy trốn hết. Để Chúa một mình, Chúa bị bắt và bị giết. Thậm chí, trong lúc Chúa bị tra tấn, bị đánh đập, thì Phierơ, một trong những người thân thiết, yêu thương, gần gũi nhất, lại chối là không biết Chúa. Ôi, Chúa ơi! Chúa đã suy nghĩ thế nào?
Các môn đồ không giết Chúa, họ tin Chúa, nhưng niềm tin của họ không đủ. Họ biết Chúa, nhưng họ không yêu Chúa đủ. Chúa Giêxu sau khi sống lại Ngài hỏi Phierơ rằng, Con yêu ta chăng? Hôm nay suy niệm về sự chết của Chúa Giêxu, Chúa cũng sẽ hỏi chúng ta, tôi và các bạn, “Con yêu ta chăng?” Liệu rằng chúng ta sẽ yêu hay chỉ nói yêu bằng môi miệng mà thôi. Đến khi khó khăn, đến khi cuộc sống trở nên phức tạp hơn, cuộc đời này không yên ả, nhiều bão tố xảy đến, thì lúc đó chúng ta lại chối rằng, “Tôi không biết Chúa Giêxu là ai.” Ước ao, tất cả chúng ta suy nghĩ về chính mình và cầu xin Chúa tha thứ cho chúng ta những lúc chúng ta đã chối Ngài, bằng hành động, bằng lời nói, thậm chí bằng môi miệng nữa. Hãy trở lại với Chúa Giêxu, và nói với Ngài rằng, Con Yêu Chúa.
(3) Hãy Hầu việc Chúa Giêxu
Sự cô đơn của Chúa Giêxu đau đớn, nhục nhã, và tổn thương. Chúa Giêxu cầu nguyện với Cha Ngài, và nói rằng, xin cất chén nầy khỏi con. Nếu không thể lìa khỏi con được mà con phải uống, thì xin ý Cha được nên. Khi sự đau đớn tột cùng về thân xác, về sự nhục nhã và tổn thương. Chúa Giêxu trên thập tự đã kêu Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa bỏ tôi? Chúa ơi, sao Chúa lìa bỏ tôi trong lúc tôi chịu khổ nạn đau đớn tột cùng như thế này? Kinh Thánh chép, “Đức Giêhôva, lấy làm vừa ý mà làm tổn thương người, và khiến gặp sự đau đớn. (Êsai 53:10)”
Làm thế nào, một người Cha, lại vui lòng, lại vừa ý, lại yên lòng nhìn xem con của mình chịu chết. Không, đó là một sự đau đớn, là một sự hy sinh lớn lao vô cùng. Đức Chúa Trời đã chịu đau đớn nhất khi thấy con mình bị đau đớn. Chúa Giêxu đã chịu đau đớn và hổ nhục nhất, để làm vui lòng Cha mình và trọn vẹn công việc của Ngài.
Tất cả, tất cả cũng chỉ vì sự tha thứ, vì sự giải phóng con người ra khỏi tội lỗi. Chính Đức Chúa Trời, Ngài đã đến thế gian, và chịu sự đau đớn, sỉ nhục để đổi lấy sự bình an, sự chữa lành và sự tha thứ cho tất cả những ai tin đến danh Chúa Giêxu.
Hôm nay suy niệm về sự chết của Chúa Giêxu, câu hỏi mà Chúa hỏi chúng ta đó là liệu con sẽ hầu việc Chúa, liệu chúng ta sẽ làm công việc của Ngài, truyền rao sứ điệp cứu rỗi cho mọi người xung quanh. Có thể công việc và sự hầu việc Chúa sẽ khó khăn, sẽ buồn, sẽ cô đơn, sẽ khốn khó, nhưng đổi lại chúng ta sẽ làm Chúa Giêxu vui lòng, chúng ta sẽ làm trọn vẹn ý muốn Ngài, đó là đem đến sự tha thứ tội cho nhiều người. Chúa Giêxu đã để lại một tấm gương cho tất cả chúng ta.
Kết luận
Hôm nay chúng ta họp nhau lại đây để suy niệm về sự chết của Chúa. Ước ao tất cả chúng ta không chỉ suy niệm bằng lễ nghi, bằng hình thức, nhưng tất cả hãy suy niệm thực sự bằng đức tin và lòng yêu mến Chúa. Chúa đã chịu chết để gánh thay mọi lỗi lầm của chúng ta. Hôm nay Chúa kêu gọi chúng ta hãy
(1) Tin Chúa Giêxu, là Chúa Cứu Thế, là Đấng đem đến sự sống đời đời, (2) Hãy yêu Chúa Giêxu, vì tình yêu tuyệt vời nhất mà Ngài đã dành cho chúng ta và (3) Hãy hầu việc Chúa Giêxu, vì Chúa Giêxu đã trung tín, chịu cô đơn nhục nhã để vâng lời Đức Chúa Cha, để chịu chết và đem đến sự tha thứ cho chúng ta. Ngày nay, chúng ta hãy vâng theo lời Chúa Giêxu, mà ra đi rao giảng lời Chúa cho nhiều người, để tội lỗi của họ được tha thứ và hưởng được sự sống đời đời. Muốn thất hết lòng.
Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2009
Suy Niệm Chúa Chịu Khổ Nạn-10-04-2009
Posted by Gia đình Mục sư Lê Vĩnh Phước at 17:22
Labels: Bai Giang 2009
Subscribe to:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 Comments:
Post a Comment