Sự Sống Cho Loài Người
Bài 5: Bánh và Sự Sống
Kinh Thánh: Giăng 6: 1-15; 27-29; 33-36; 54-58.
1 Rồi đó, Đức Chúa Jêsus qua bờ bên kia biển Ga-li-lê, là biển Ti-bê-ri-át. 2 Một đoàn dân đông theo Ngài, vì từng thấy các phép lạ Ngài làm cho những kẻ bịnh. 3 Nhưng Đức Chúa Jêsus lên trên núi, ngồi đó với môn đồ. 4 Vả, lễ Vượt Qua, là lễ của dân Giu-đa gần tới. 5 Đức Chúa Jêsus ngước mắt lên, thấy một đoàn dân đông đến cùng mình, bèn phán với Phi-líp rằng: Chúng ta sẽ mua bánh ở đâu, để cho dân nầy có mà ăn? 6 Ngài phán điều đó đặng thử Phi-líp, chớ Ngài đã biết điều Ngài sẽ làm rồi. 7 Phi-líp thưa rằng: Hai trăm đơ-ni-ê bánh không đủ phát cho mỗi người một ít. 8 Một môn đồ, là Anh-rê, em của Si-môn Phi-e-rơ, thưa rằng: 9 Đây có một đứa con trai, có năm cái bánh mạch nha và hai con cá; nhưng đông người dường nầy, thì ngần ấy có thấm vào đâu?
10 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hãy truyền cho chúng ngồi xuống. Vả, trong nơi đó có nhiều cỏ. Vậy, chúng ngồi xuống, số người ước được năm ngàn. 11 Đức Chúa Jêsus lấy bánh, tạ ơn rồi, bèn phân phát cho những kẻ đã ngồi; Ngài cũng lấy cá phát cho chúng nữa, ai muốn bao nhiêu mặc ý. 12 Khi chúng đã ăn được no nê, Ngài phán với môn đồ rằng: Hãy lượm những miếng còn thừa, hầu cho không mất chút nào. 13 Vậy, môn đồ lượm những miếng thừa của năm cái bánh mạch nha, sau khi người ta đã ăn rồi, chứa đầy mười hai giỏ.
14 Những người đó thấy phép lạ Đức Chúa Jêsus đã làm, thì nói rằng: Người nầy thật là đấng tiên tri phải đến thế gian. 15 Bấy giờ Đức Chúa Jêsus biết chúng có ý đến ép Ngài để tôn làm vua, bèn lui ở một mình trên núi.
27 Hãy làm việc, chớ vì đồ ăn hay hư nát, nhưng vì đồ ăn còn lại đến sự sống đời đời, là thứ Con người sẽ ban cho các ngươi; vì ấy là Con, mà Cha, tức là chính Đức Chúa Trời, đã ghi ấn tín của mình. 28 Chúng thưa rằng: Chúng tôi phải làm chi cho được làm công việc Đức Chúa Trời? 29 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi tin Đấng mà Đức Chúa Trời đã sai đến, ấy đó là công việc Ngài.
33 Bởi chưng bánh Đức Chúa Trời là bánh từ trên trời giáng xuống, ban sự sống cho thế gian. 34 Chúng thưa rằng: Lạy Chúa, xin ban bánh đó cho chúng tôi luôn luôn! 35 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta là bánh của sự sống; ai đến cùng ta chẳng hề đói, và ai tin ta chẳng hề khát. 36 Nhưng ta đã nói: Các ngươi đã thấy ta, mà chẳng tin
54 Ai ăn thịt và uống huyết ta thì được sự sống đời đời; nơi ngày sau rốt, ta sẽ khiến người đó sống lại. 55 Vì thịt ta thật là đồ ăn, huyết ta thật là đồ uống. 56 Người nào ăn thịt ta và uống huyết ta, thì ở trong ta, và ta ở trong người. 57 Như Cha, là Đấng hằng sống, đã sai ta đến, và ta sống bởi Cha; cũng một thể ấy, người nào ăn ta, sẽ sống bởi ta vậy. 58 Đây là bánh từ trên trời xuống. Bánh đó chẳng phải như ma-na mà tổ phụ các ngươi đã ăn, rồi cũng chết; kẻ nào ăn bánh nầy sẽ sống đời đời.
Câu ghi nhớ: “Đức Chúa Giêxu phán rằng: Ta là bánh của sự sống; ai đến cùng ta chẳng hề đói, và ai tin ta chẳng hề khát.” (Giăng 6: 35)
Giới Thiệu
Cảm tạ Chúa ban cho chúng ta được bình an trong suốt tuần lễ vừa qua. Lòng tôi vui mừng khi thấy hội thánh Chúa nhóm lại để thờ phượng Ngài. Cầu xin Chúa ban phước một cách đặc biệt trên tất cả quý anh chị em. Những tuần trước đây tôi bắt đầu loạt bài giảng Sự Sống cho Loài Người. Nội dung của loạt bài giảng này đó là nói đến việc Chúa Giêxu đem đến sự sống đời đời cho loài người. Bài 1, Chúa Giêxu là sự sống đến thế gian, bài 2, Ai Tin Chúa Giêxu thì được sự sống đời đời, bài 3, Chúa Giêxu là nguồn nước hằng sống, bài 4, nói đến Tội lỗi, bệnh tật và sự sống. Bài hôm nay, bài 5, đó là Bánh và Sự Sống.
Câu hỏi tôi luôn tự hỏi mình và cũng hỏi các bạn hôm nay đó là Vì sao loài người cần sự sống? Và sự sống quan trọng như thế nào? Chúng ta thử trả lời câu hỏi này. Vì sao loài người cần sự sống? Vì loài người không thể làm nên sự sống? Sự sống là cái gì đó được ban cho. Tôi muốn sống lâu hơn cũng không được. Dường như hầu hết ai đã sống rồi thì không muốn chết. Hầu như ai cũng sợ sự chết. Loài người tìm hết mọi khả năng, công sức để duy trì sự sống đã ban cho mình. Dầu vậy, con người đã nỗ lực và tìm cách duy trì sự sống nhưng họ vẫn đối diện nhiều thất bại. Bài học hôm nay chúng ta sẽ học về chủ đề Bánh và Sự Sống. Ước ao sau bài học này chúng ta sẽ cảm tạ Chúa về những gì Ngài ban cho, và Tin nhận Chúa và ăn bánh của Chúa ban cho để hưởng sự sống đời đời.
- Sự sống và điều kiện sống
Thường khi nghĩ đến cuộc sống và điều kiện sống thì chúng ta suy nghĩ đến tiền bạc. Làm sao tôi có tiền thật nhiều để có một cuộc sống tốt. Một số người khác suy nghĩ đơn giản hơn, làm gì thì làm có cơm ăn là được rồi. Ăn uống là điều kiện để tồn tại sự sống. Cơ thể sống này cần có năng lượng để hoạt động. Ăn uống là nhu cầu để cơ thể con người có thể sinh hoạt.
Kinh Thánh thường kể về những việc kỳ lạ Chúa Giêxu làm. Trong đó có câu chuyện Chúa hóa bánh cho 5 ngàn người ăn. Sự việc xảy ra khi Chúa Giêxu giảng dạy cho dân chúng. Ngài thấy đoàn dân đông mà không có cái gì ăn vì trời đã tối. Ngài hỏi các môn đệ làm sao có thể mua đồ ăn cho cả đoàn dân 5000 người ăn. Họ đã đói lắm rồi, nhưng muốn nghe Ngài giảng đạo. Chúa muốn làm sao có thức ăn cho tất cả mọi người. Nhưng từng ấy người thì làm sao có đủ đồ ăn.
Tại đó có một em bé đem theo 5 ổ bánh mạch nha và hai con cá. Em đem đến cho Chúa Giêxu. Ngài bảo mọi người ngồi xuống. Ngài cầm bánh tạ ơn Đức Chúa Trời, và sau đó Ngài phát bánh ra cho mọi người ăn. Chỉ có 5 cái bánh và 2 con cá bây giờ đã trở thành rất nhiều. Họ phát cho tất cả mọi người, bánh và cá cứ tiếp tục nhân lên trong giỏ cho đến lúc mọi người đều ăn no nê. Họ thâu góp được 12 giỏ đầy các mẫu thừa.
Câu chuyện Chúa hóa bánh là một trong những câu chuyện hay nhất. Làm sao Chúa có thể hóa bánh ra thật nhiều cho mọi người ăn? Trong khi con người phải vất vả mới có thể làm ra bánh và nếu muốn làm ra nhiều bánh một lúc như vậy cũng cần phải có thời gian. Nhưng Chúa đã làm điều này trong nháy mắt. Chúng ta học được điều gì qua câu chuyện này? Những gì con người cực nhọc lao động vất vả chỉ để duy trì cuộc sống này, để tìm cái ăn, cái mặc, thì đối với Chúa, Ngài có thể làm ra trong tích tắc, và cùng một lúc cho hết thảy mọi người.
Đối với Chúa thì có thể, nhưng đối với con người thì bất lực.
- Bất lực của loài người
Câu chuyện này cho chúng ta biết một sự thật đó là con người bất lực trong việc duy trì cuộc sống của mình. Điều này thể hiện trong mọi hạng người, nghèo và giàu có cũng vậy.
Và việc tạo ra thức ăn vẫn là một nan đề lớn. Ở VN chúng ta vào năm 1945, đã xảy ra một nạn đói lớn khiến khoảng 2 triệu người chết vì không lương thực, không có đồ ăn. Sự đói kém xảy ra trong cả nước, và số người chết thật khủng khiếp. Chết vì đói là một tai nạn khủng khiếp.
Một cơn gió bụi vừa tan
Hai triệu sinh linh đã mất
Khí oan tối cả mây trời
Thây lạnh phơi đầy cỏ đất (GS Vũ Khiêu)
Ở Châu Phi, sự đói kém tràn lan, và kéo dài đến khủng khiếp. Nhiều người chết nhất là trẻ em. Có khoảng 5 triệu trẻ em chết mỗi năm trên cả thế giới vì đói. (mỗi 5 giây có 1 em chết vì đói).
Trong khi thế giới có nhiều lương thực bỏ phí, thì họ đang phải đối diện với từng miếng bánh, từng giọt nước. Sự đói khổ, thiếu thốn đói kém tràn lan. Con người thất bại trong việc duy trì cuộc sống vì không có đủ lương thực. Và sự chết là điểm đến của những con người bất hạnh thiếu lương thực đó.
Trong khi đó, phần còn lại có đủ lương thực, thì lại muốn có thêm và sự giàu có càng tăng, lòng ích kỷ kiêu ngạo càng tăng. Lúc không có lương thực, thì mong có đồ ăn, lúc có đồ ăn, thì mong có đồ mặc, và mong muốn nhiều nhu cầu khác.
Người giàu thường thì keo kiệt và ích kỷ không muốn chia sẻ. Khi giàu có, người ta bắt đầu trở nên tội lỗi hơn. Tình trạng không thỏa lòng, lòng tham vô đáy bắt đầu khi con người trở nên giàu có. Bên cạnh đó, sự than phiền là bệnh của những người ăn mặc đầy đủ. Nếu họ biết so sánh và tự nhận biết chính mình, thì họ nên thỏa lòng và biết sống yêu thương và chia sẻ nhiều hơn.
Khi đã có nhiều tiền và giàu có, thì họ càng ăn chơi hưởng thụ. Tuy nhiên họ không thể có hạnh phúc, họ không bao giờ thỏa lòng, không bao giờ vui, thiếu thốn tình cảm. Sự bất hạnh và cô đơn là bệnh của những người ăn sung mặc sướng. Họ đã đạt đến đỉnh cao của vật chất, nhưng cuối cùng cũng không tìm thấy được sự hạnh phúc thật. Cho đến khi họ tìm đến cái chết. Và sự chết là điểm đến của những con người giàu có nhưng không có hạnh phúc.
Xem slideshow.
Như vậy, cuộc sống này chẳng có điều tốt sao? Sự sống nào là tốt hơn hết?
- Sự Sống nào là tốt nhất?
Sự sống trên thế gian là tốt nhất, hay là còn sự sống nào, ở đâu là tốt hơn hết. Nếu chúng ta đọc kỹ Kinh Thánh thì sẽ thấy rằng, sự sống trên trái đất là sự sống tuyệt vời nhất mà chúng ta có được. Thế giới mà Đức Chúa Trời dựng nên rất tuyệt vời. Tuy nhiên vì con người đã đem tội lỗi vào trong thế giới. Đem tất cả sự gian ác của mình vào cuộc sống tuyệt vời mà Đức Chúa Trời đã ban cho.
Vì tội lỗi nên cuộc sống này trở nên khốn khổ vì sự hình phạt của tội lỗi là sự chết. Giá như không có tội lỗi, thì không ai phải bị sự chết đe dọa cả. Như vậy, có một nơi nào có sự sống và sự sống đó không có cái chết đe dọa không?
Một cuộc sống lý tưởng đó là nếu có đồ ăn miễn phí, không phải làm gì cả, chỉ chơi và ăn uống, thật sung sướng. Tiền bạc không phải là vấn đề nữa. Các bạn có thích cuộc sống đó không?
Cuộc sống lý tưởng nói trên không có trên trần gian nầy. Sự thật ở trên thế giới này đó là có rất nhiều người đang chết đói vì thiếu đồ ăn, vì bệnh tật, vì tai nạn, vì nhiều lý do khác nhau. Thế giới nầy không phải là thế giới hoàn hảo đem đến sự hạnh phúc thật cho loài người.
Vì thế Thiên Chúa đã biết, Ngài thấy sự đau đớn của loài người và Ngài có kế hoạch để cứu họ ra khỏi. Chúa Giêxu nói rằng, ai ăn bánh nầy sẽ còn đói mãi. Ai uống nước này sẽ còn khát mãi.
Ngài đang nói đến một cuộc sống tốt đẹp hơn, đó là Thiên quốc. Cuộc sống này sẽ chấm dứt và chúng ta sẽ được đưa đến một cuộc sống tốt đẹp nhất. Ở đó không còn sự đau đớn, thiếu thốn, thiếu ăn, bất an, v.v. Ở đó chúng ta sẽ sống một cuộc đời thật tuyệt vời và mãi mãi.
Chúa Giêxu nói rằng, ngày hôm nay anh em đi làm kiếm tiền cho cuộc đời này, được tốt lắm, nhưng đồ ăn chúng ta làm ra, chúng ta ăn, rồi sẽ đói mãi. Câu 27 “Hãy làm ăn vì cớ đồ ăn còn lại đến sự sống đời đời”.
Câu 30, “Thế thì thầy làm phép lạ gì, để cho chúng tôi thấy và tin?” Để được hưởng lấy sự sống đời đời tốt đẹp đó, chúng ta cần phải thấy và tin. Tin ai? Ai sẽ giúp chúng ta đến sự sống đời đời.
- Chúa Giêxu là nguồn sống
Chúa Giêxu phán rằng Ta là bánh của sự sống; ai đến cùng ta chẳng hề đói, và ai tin ta chẳng hề khát. Nhưng điều quan trọng hơn hết đó là, các ngươi đã thấy ta, mà chẳng tin.
Sự thật đó là Chúa Giêxu đã đến, Ngài chịu chết trên cây thập giá, để đền tội cho mọi người. Ngài nói rằng, Ngài chính là bánh sự sống. Ai Tin Ngài thì sẽ sống. Ngài sẽ làm cho người ấy sống lại khi chung kết cõi đời nầy.
Trải qua trong lịch sử, nhiều người đã nghe tiếng Chúa, và tin nhận, nhiều người đã ăn lấy bánh đó, và họ đã hưởng lấy sự phước hạnh đời đời mà Chúa ban cho họ. Nhưng, cũng có nhiều người, nghe tiếng Chúa, kinh nghiệm ơn lành Chúa ban cho, kinh nghiệm tình yêu Chúa ban cho, kinh nghiệm sự tuyệt vời Chúa ban cho, nhưng họ không chịu tin nhận. Lòng họ cứng cỏi. Ngày hôm nay, Chúa vẫn tiếp tục kêu gọi tất cả các bạn và con cái của Chúa, là những người đã nhận lãnh sự tốt lành, có lương thực, có bánh ăn mỗi ngày. Các bạn ơi hãy trở về với Chúa, Ngài phán rằng, “Ta là bánh hằng sống từ trên trời xuống; nếu ai ăn bánh ấy, thì sẽ sống vô cùng” Ngài phán rằng, ai ăn thịt ta và uống huyết ta, thì được sự sống đời đời; nơi ngày sau rốt, ta sẽ khiến người đó sống lại. Vị thịt ta thật là đồ ăn, huyết ta thật là đồ uống. Người nào ăn thịt ta và uống huyết ta, thì ở trong ta, và ta ở trong người.”
Kết luận
Bánh và sự sống có liên quan với nhau rất quan trọng. Chúng ta cần có bánh để duy trì sự sống này. Nếu không có đồ ăn, lương thực, thì chúng ta sẽ chết mất. Dân tộc đồng bào ta đã chết đói, hiện nay vẫn còn nhiều người sống trong cảnh nghèo thiếu và đói kém. Bài thơ của giáo sư Vũ Khiêu vẫn làm tôi cảm động,
Hỏi cùng ai ? Những bóng bơ vơ,
ruột rát tựa bào, gan tựa cắt.
Lang thang chi phách ở hồn đi!
Thảm thiết nhẽ ngày tàn bóng tắt!
Có kẻ tìm bãi cỏ nằm xiêu
Có người đến bên cây ngã vật
Có khi ngõ vắng gieo mình
Có lúc vườn sau thở hắt
Có những quán: hàng bao xác lạnh,
bỏ ruồi bâu bọ khoét chửa ai khiêng.
Có nhiều nơi: một nắm xương khô,
từng nắng giãi mưa dầu không kẻ nhặt.
Mỗi người manh chiếu bó bó chôn chôn.
Từng đống trên xe chồng chồng, chất chất.
Ôi nói ra những toát mồ hôi
Mà nghĩ lại thêm tràn nước mắt!
Nếu năm 1945 đất nước chúng ta có lương thực, có cơm ăn có gạo nấu, thì đã không xảy ra sự chết đau đớn và khủng khiếp này. Nếu hiện nay, tại Châu Phi, họ có cơm ăn, có gạo nấu, thì họ không phải chết đau đớn và khủng khiếp như vậy.
Cơm gạo đem đến sự sống hiện tại cho con người, nhưng bánh hằng sống sẽ đem đến sự sống đời đời cho tất cả. Cơm gạo đồ ăn sẽ còn thiếu mãi, nhưng bánh hằng sống không bao giờ thiếu. Cơm gạo đồ ăn sẽ tăng giá mãi, người nghèo thiếu sẽ mãi không có đồ ăn, nhưng bánh hằng sống không bao giờ tăng giá, bánh đó luôn luôn sẵn sàng, không cần tiền không đòi giá.
Kinh Thánh kể lại rằng, có người kia, sau khi chết bị bỏ xuống âm phủ, chịu hình phạt đau đớn, ông nói rằng, nếu trước đây tôi tin Chúa thì bây giờ tôi đã hạnh phúc biết bao, và sẽ không xảy ra sự chết đau đớn và tai nạn khủng khiếp này.
Nếu có ai rao giảng đạo của Chúa cho bà con, đồng bào tôi, thì họ sẽ không phải chịu cảnh đau đớn khủng khiếp này.
Nếu ngày hôm nay các bạn và tất cả chúng ta TIN Chúa Giêxu, ăn bánh Ngài ban cho tức là thân thể Ngài. Thì Ngài sẽ ban cho chúng ta sự sống đời đời.
Hãy trở về cùng Chúa để nhận lấy bánh của sự sống đời đời. Hãy Tin Chúa Giêxu và được sống. Khi chúng ta có Chúa, lúc đó chúng ta mới có thể đem tình yêu của Chúa và chia sẻ với mọi người. Muốn thật hết lòng.
0 Comments:
Post a Comment