Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2008

Bài 7: Mù, Sáng và Sự Sống

Sự Sống Cho Loài Người
Bài 7: Mù, Sáng và Sự Sống
Kinh Thánh: Giăng 9:1-41
Câu gốc: “Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống.” (Giăng 8:12).

Giới thiệu
Qua hành động trên các bạn có nhận xét như thế nào? Một người mù thì có thể làm được điều gì? Không làm gì được cả. Đặc điểm của người mù đó là chỉ dựa vào người khác giúp đỡ. Không có phương hướng, không biết được mình đang ở đâu. Người mù bất hạnh vì không nhìn thấy gì hết. Không phân biệt sáng tối. Không thấy được điều gì.
Sự bất hạnh của một người mù đó không chỉ đơn thuần là không thấy đường, nhưng người mù bị tách biệt ngăn cách với sự sống hiện tại. Con mắt là cửa sổ của tâm hồn. Khi chúng ta nhìn sự vật, chúng ta sẽ có phản ứng, vui, buồn, đồng cảm, chia sẻ. Tâm hồn của chúng ta rung động, cảm động khi nhìn thấy một sự kiện hay một hành động nào đó. Ôi sao cái hoa này đẹp quá. Chao ôi, tội nghiệp cho những đứa trẻ không gia đình lang thang đầu đường xó chợ.vv.
Chính vì thấy được nhiều, cho nên chúng ta có nhiều cơ hội để tiếp xúc và suy nghĩ. Vì nhìn thấy được cho nên nếu chúng ta nhìn vào chỗ không đúng, nhìn sai, thì chúng ta bắt đầu có những suy nghĩ không tốt và rồi hành động tội lỗi. Người mù không thể thấy được điều gì. Vì không thấy được nên suy nghĩ và cảm nhận trở nên khác đi vì thiếu sự quan sát. Và những người mù thường ít người phạm tội nào nghiêm trọng. Bởi vì họ không thể thấy cho nên không thể hành động tội lỗi.
Bài học hôm nay Chúa Giêxu muốn đem đến cho chúng ta 1 sự so sánh: mù thân thể so sánh với mù tâm linh. Mù thân thể coi như cả cuộc đời này dù sống mà như chết, mất ý nghĩa sống nhưng mù tâm linh, thì cuộc đời này đã vất vả, và đời sau thì chết hoàn toàn.
Câu chuyện hôm nay kể về một người mù được chữa lành. Nhưng vấn đề xung quanh sự chữa lành là nội dung của tác giả muốn dạy dỗ chúng ta. Có 3 điều chính mà tôi muốn học hỏi chung với chúng ta. (1) Hậu quả dẫn đến tình trạng mù lòa. (2) Con người ưa thích bóng hơn sự sáng, (3) Sự sáng tâm linh dẫn đến sự sống.
Mục đích của Chúa Giêxu đến trong thế gian đó là đem đến sự sống cho loài người. Ngài nói rằng ta là sự sống, ta là sự sáng. Hai câu nói nổi tiếng này có ý nghĩa gì? Nếu Chúa là sự sống, thì có nghĩa rằng, tất cả mọi người cần Chúa vì họ đều chết. Nếu Chúa là sự sáng, thì có nghĩa rằng Chúa nói mọi người đều ở trong bóng tối. Như vậy, chúng ta làm sao chúng ta có thể tin được? Chúa hãy làm gì để tôi tin Chúa chứ?

1. Hậu quả dẫn đến Tình Trạng Mù Lòa
a. Hậu quả của tội lỗi dẫn đến bệnh tật
Hậu quả nào đã khiến cho người này bị mù. Đui què, mù lòa, điếc, câm, tàn tật vv. bệnh tật là hậu quả của tội lỗi mà loài người đã gây ra. Nói chung bệnh tật xảy đến là hậu quả của sự phạm tội và tội lỗi lan tràn. Với ý nghĩ này, các môn đồ của Chúa Giêxu khi thấy người mù từ thuở sanh ra thì hỏi Chúa rằng, Chúa ơi, vậy thì ai đã phạm tội, người này hay là cha mẹ ông bà của anh ta. Chúa Giêxu trả lời không phải tội của mấy người đó. Nhưng Ngài lại phán rằng ý muốn của Chúa để anh ta bị như vậy.
Có hai điều cần bàn ở đây? Có phải tất cả bệnh tật đều là hậu quả của tội lỗi không? Câu trả lời đó là không phải tất cả. Tuy nhiên, căn nguyên của bệnh tật là vì tội lỗi mà có. Có lúc chúng ta bị bệnh, không phải do mình phạm tội, nhưng tội lỗi nói chung đã ảnh hưởng đến chúng ta. Có lúc chúng ta bị một căn bệnh hiểm nghèo nào đó có nguyên nhân vì tội của chúng ta đã làm. Vì thế, khi Chúa chữa lành bệnh tật, Ngài thường hay nói một câu kèm theo đó là tội lỗi con đã được tha.
Và tại sao Chúa lại để những bệnh tật xảy ra theo ý muốn Chúa như vậy? Chúa có năng quyền trên bệnh tật. Ngài điều khiển cho phép xảy ra. Nhiều lúc, bệnh tật xảy ra theo chương trình của Ngài, để Ngài được vinh danh, như trong trường hợp này. Tại sao Chúa chỉ chữa lành cho người mù này, mà Ngài không chữa lành cho nhiều người khác? Mục đích của Chúa đó là Ngài cho phép xảy ra, và Ngài sẽ chữa lành để mọi người nhận biết Chúa Giêxu chính là Đấng Cứu Rỗi.
b. Hậu quả của bệnh tật dẫn đến sự chết
Điều chúng ta cần suy nghĩ thêm ở đây đó là hậu quả của tội lỗi đem con người đến bệnh tật, nhưng bệnh tật cũng chỉ là một trong những hiện tượng suy thoái do tội lỗi đem lại. Hậu quả cuối cùng của bệnh tật đó là con đường dẫn đến sự chết. Sự chết là điểm cuối cùng của tội lỗi và bệnh tật. Người mù này thật sự là hình ảnh tượng trưng cho tất cả chúng ta. Ai là con người, đều đã phạm tội, là hậu quả của tội lỗi ắt sẽ là bệnh tật và cuối cùng là sự chết. Có thể bây giờ chúng ta mạnh khỏe, nhưng một ngày nào đó mình sẽ bị bệnh. Tôi cầu xin Chúa giúp cho hội thánh cứ tiếp tục vững tin và cầu nguyện với Chúa, xin Chúa tha thứ những sự vi phạm của mình. Xin Chúa chữa lành mọi tật bệnh mà chúng ta đang gặp phải.
c. Mù lòa tâm linh dẫn đến sự chết tâm linh
Tại sao Chúa chọn người mù để chữa lành? Tại sao Chúa không chọn người bệnh ung thư? Tại sao Chúa không chọn người bệnh đau não? Tại sao Chúa không chọn người bệnh phung hủi. Chúa Giêxu chọn chữa lành cho người mù vì Ngài muốn dạy dỗ một số điều như sau:
i) Con người mù lòa, bệnh tật, đau đớn vì bệnh tật và cuối cùng bị chết vì những bệnh tật đó. Chúa Giêxu là Đức Chúa Trời, Ngài có năng quyền để chữa lành mọi tật bệnh.
ii) Bệnh mù lòa có nghĩa bóng chỉ về sự mù lòa tâm linh. Chúng ta dầu sống mà như chết. Có mắt mà như mù, vì không thấy được con đường đúng mình phải đi. Mù thuộc linh đó là không thấy con đường đúng, thấy điều đúng, đi trên con đường đúng. Ngược lại, chúng ta toàn làm theo những điều xấu, phạm tội, gây ra biết bao nhiêu hậu quả.
iii) Chúa Giêxu chữa lành cho người mù, với mục đích để nói cho mọi người rằng, Ngài chính là sự sáng. Nếu bạn bị mù thuộc linh, thì Ngài chính là sự sáng tâm linh cho cuộc đời bạn. Ngài chính là ánh sáng để soi dẫn và hướng dẫn bạn đi đến nơi tốt lành nhất. Hậu quả của mù tâm linh sẽ dẫn đến sự chết tâm linh.
Bài học mà Chúa muốn bày tỏ cho chúng ta hôm nay đó là:
2. Con Người Ưa Thích Bóng Tối hơn là Ánh Sáng
Một trong những điều thú vị của câu chuyện hôm nay đó là, sự kiện Chúa chữa lành cho người mù làm chấn động tất cả mọi người. Mọi người hỏi rằng tại sao người mù lại sáng mắt? Bằng cách nào? Chưa hề có chuyện này xảy ra và ngay cả ngày nay cũng không thể xảy ra? Khi đọc đến đây tôi cảm thấy hơi bực mình. Tại sao họ không vui mừng nhảy nhót với người mù, vui vì anh mù nay đã sáng mắt. Vui vì anh đã được chữa lành. Vui mừng vì sự tốt lành đã đến với anh. Tuy nhiên câu chuyện này chỉ mô tả lại sự bực dọc, tức mình và cay đắng với sự thắc mắc tại sao anh mù được sáng mắt. Có 3 điều mà tôi suy nghĩ ở đây
a. Ưu thích làm theo tư dục mình - chiều theo sự hướng dẫn của bóng tối
Lý do thứ nhất: Con người ưa thích làm theo tư dục mình, chiều theo sự hướng dẫn của bóng tối. Khi ánh sáng thật đến thế gian thì con người ưa thích bóng tối hơn. Những người Pharisi này là ai? Tại sao họ có thái độ như vậy? Những người Pharisi này là lãnh đạo của đất nước. Họ tự cho mình là những người đạo đức và giữ luật pháp. Họ cho rằng mình là người có ánh sáng và giúp đỡ người khác. Tuy nhiên, việc Chúa chữa lành cho người mù, trong ngày thánh, có nghĩa rằng, Chúa vi phạm luật. Nhưng sự chữa lành ngoài sức của loài người cho nên họ càng không hiểu. Thật sự không phải là họ không hiểu nhưng họ không muốn hiểu. Họ thích làm theo ý riêng của mình. Chiều theo sự hướng dẫn của bóng tối.
Bài học này cho chúng ta biết chúng ta ngày nay chúng ta cũng giống như những người kia. Con người đang ở dưới sự hướng dẫn của bóng tối, là ma quỷ. Chúng ta làm theo điều mình thích. Những điều mình thích làm là xấu nhiều hơn tốt. Vì người hướng dẫn chúng ta là ma quỷ. Ví dụ chúng ta có xu hướng thích hối lộ hơn là chờ giấy tờ hợp lệ theo quy tắc. Chúng ta thích ăn chơi hơn là sống theo khuôn mẫu đạo đức. Chúng ta thích gian lận hơn. Chúng ta thích làm sao có nhiều tiền mà không cần phải lao động vất vả. Chúng ta thích làm những điều không có lợi như cờ bạc, hút thuốc, uống rượu, những thói xấu khác. Chúng ta làm vì mình chiều theo sự hướng dẫn của bóng tối.
b. Không thích người khác hơn mình - sợ ánh sáng
Trường hợp này, những người Pharisi, không những làm theo ý riêng của mình, nhưng họ có thái độ không thích. Tôi không thích người khác hơn mình. Tôi phải hơn họ. Đây là tư tưởng phổ biến trong vòng người Việt nam phải không?
Chúng ta phải là người chữa lành, giúp đỡ người mù, ông Giêxu là ai mà vào đây. Tại sao chữa lành cho người này mà không hỏi ý kiến của chúng tôi. Họ không làm được nhưng lại không thích người khác hơn mình. Đây cũng là hiện tượng bình thường trong vòng chúng ta. Cậu mới vào làm không thể hơn tớ được. Trong tổ chức, hội đoàn, hễ ai ở cấp dưới giỏi thì sẽ bị đì ngay. Nếu một ông quan nào có vẻ thanh liêm thì sẽ bị trừ khử ngay, nếu trong nội các toàn là những người bất chính. Tại sao như vậy?
Khi con người ở dưới sự hướng dẫn của bóng tối, của ma quỷ, thì lúc đó chúng ta sợ ánh sáng. Không những không thích, ghét mà còn sợ ánh sáng. Vì thế cho nên, mọi hành động tội lỗi đều làm trong bóng tối. Mọi hành vi tội ác đều thực hiện trong bóng tối, và họ ghét ánh sáng. Những người Pharisi này, không thích Chúa Giêxu vì đã làm phép lạ, họ sợ Chúa sẽ ảnh hưởng trên mọi người, và họ đâm ra ghét Chúa. Chúng ta đang sợ ánh sáng chăng?
c. Khước từ Ánh Sáng
Sự việc điều tra đi điều tra lại, hỏi tới hỏi lui một sự kiện chữa lành ngụ ý cho chúng ta thấy những người Pharisi khước từ và tìm cách loại trừ Chúa Giêxu.
Họ cho rằng, Chúa là người có tội. Họ cho rằng Chúa không phải là người tốt. Mọi người đừng tin theo. Họ không những ganh ghét mà họ còn từ chối và tìm cách hại Chúa. Vì sao? Vì Chúa là ánh sáng. Nếu Ngài là ánh sáng thật, thì họ sẽ bị soi sáng. Nếu bóng tối được chiếu sáng, thì mọi sự trong bóng tối sẽ bị phơi bày.
Họ khước từ ánh sáng vì cớ công việc xấu của mình sẽ bị bại lộ. Việc xấu xa của mình sẽ bị vạch trần trước ánh sáng. Họ đã khước từ, và con người ngày nay cũng khước từ ánh sáng đó. Đạo của Chúa được rao ra, nhiều người nghe đạo, tuy nhiên, họ trở nên ganh ghét và khước từ. Họ từ bỏ đạo, họ chống đối đạo, họ không muốn nghe đạo, vì sợ rằng công việc xấu của mình sẽ phải bị trách móc chăng.
Chúa Giêxu phán trong câu 39: “Ta đã đến thế gian đặng làm sự phán xét nầy: “Hễ ai chẳng thấy, thì thấy; còn ai thấy, lại hóa mù.” Còn ai tự cho mình là tốt, mình có thể thấy được, đối với Chúa, người đó thấy nhưng lại hóa mù.

3. Sự Sáng Tâm Linh Dẫn Đến Sự Sống - Chúa Giêxu Chính là Sự Sáng.
a. Chúa Giêxu đem đến sự chữa lành cho những ai đang mù lòa
Điều cuối cùng đó là, Chúa Giêxu là sự sáng tâm linh dẫn đến sự sống. Nếu tội lỗi dẫn đến bệnh tật, và cuối cùng của bệnh tật là sự chết, vì trong Chúa, Chúa là sự sáng, ai đến với Ngài sẽ được tha thứ tội, được chữa lành bệnh tật và được sống đời đời.
Bài học này dạy chúng ta rằng Chúa Giêxu đem đến sự chữa lành cho những ai đang mù lòa. Sự mù lòa ở đây chỉ về phần tâm linh. Nếu trước đây đời sống của chúng ta chiều theo tư dục của mình, chiều theo bóng tối, chúng ta bị mù vì không thấy được chân lý, thì bây giờ Chúa Giêxu là ánh sáng cho cuôc đời chúng ta.
Sự mù lòa đó là chúng ta là những người có tội. Nhận biết tội lỗi mình và cần được tha thức. Chúa Giêxu đem đến sự tha thứ cho chúng ta. Khi một người mù được chữa lành, thì người đó sẽ sung sướng vui mừng, nói rằng: Tôi thấy rồi. Xin Chúa cho chúng ta sẽ mở mắt thuôc linh mà nói rằng Con Thấy rồi. Xin Chúa chữa lành để chúng ta thấy chính Chúa, thấy sự cao sang oai nghi, tuyệt vời của Chúa chúng ta. Chúng ta thấy sự sống đời đời.
b. Sự chữa lành đến từ đức tin
Làm sao được chữa lành. Sự chữa lành đến từ đức tin. Chúa hỏi người, ngươi có tin con Đức Chúa Trời không? Khi người thấy Chúa Giêxu, người nói rằng, lạy Chúa tôi tin, và người sấp mình trước mặt Ngài.
Sự chữa lành đòi hỏi một điều kiện đó là đức tin. Hãy tin nơi Chúa Giêxu để được chữa lành. Ngày hôm nay, nếu chúng ta đang gặp phải một sự bệnh tật nào, một thói quen xấu nào, một điều khó khăn nào, hãy cầu xin Chúa, chữa lành. Hãy đặt niềm tin mình vào Chúa, xin Chúa thường xót chữa lành. Sự chữa lành quan trọng nhất đó là sự tha thứ tội lỗi. Khi chúng ta được tha thứ tội lỗi, thì chúng ta sẽ được sống đời đời theo lời Chúa hứa.
c. Bước Đi trong sự sáng (8:12)
Những ai đã tin Ngài, đã có sự sống đời đời, đã được chữa lành, thì Chúa phán rằng, người đó sẽ không còn đi trong nơi tối tăm nữa. Người được chữa lành sẽ không mù nữa. Sẽ không còn đi trong tối tăm, không còn bị hướng dẫn bởi bóng tối. Không còn làm những điều thuộc về bóng tối nữa. Vì họ đã có ánh sáng của sự sống chiếu vào.
Kết luận
Sách Giăng mô tả Chúa Giêxu đem đến sự sống cho loài người. Ngài chính là sự sáng của thế gian. Chúa Giêxu đã đến thế gian đem sự chữa lành cho những ai đang mù lòa. Họ mù lòa vì cớ tội ác mình và vì bị hướng dẫn bởi bóng tối. Chúa Giêxu đem đến ánh sáng và giải thoát họ ra khỏi sự giam cầm của bóng tối. Người mù nói rằng, tôi chỉ biết một điều: “là tôi đã mù, mà bây giờ lại sáng.” Ước ao tất cả chúng ta sẽ không sợ sự sáng, sẽ không ghét sự sáng, sẽ không khước từ ánh sáng của Chúa.
Ước ao tất cả chúng ta sẽ nói như người mù rằng, con đã mù mà bây giờ lại sáng. Ước ao tất cả những ai đang mù, sẽ đến với Chúa và nói với Ngài rằng, xin Chúa mở mắt cho con. Xin Chúa soi sáng cuộc đời con và dẫn con đi trong sự sáng của Ngài. Xin Chúa mở mắt con.
Chúa Giêxu phán rằng, “Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống.” Amen.

0 Comments: