Bài Giảng Trại Hè Thông Công HT Anyanjeil-Buntang July 12-13, 2008
Địa điểm: Biển Ulwangni, Incheon
Chủ đề: Hỡi Linh Hồn Ta, Hãy Ngợi Khen Đức Giêhôva
Kinh Thánh: Sáng Thế Ký 1:1-31
Câu gốc: Hễ tôi sống bao lâu, tôi sẽ hướng xướng cho Đức Giêhôva bấy lâu; Hễ tôi còn chừng nào, tôi sẽ hát ngợi khen Đức Chúa Trời tôi chừng nấy. (Thi thiên 104:33)
Kinh Thánh
Tạo thành trời đất
1 Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất.
2 Vả, đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực; Thần Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước.
3 Đức Chúa Trời phán rằng: Phải có sự sáng; thì có sự sáng.
4 Đức Chúa Trời thấy sáng là tốt lành, bèn phân sáng ra cùng tối.
5 Đức Chúa Trời đặt tên sự sáng là ngày; sự tối là đêm. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhứt.
6 Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có một khoảng không ở giữa nước đặng phân rẽ nước cách với nước.
7 Ngài làm nên khoảng không, phân rẽ nước ở dưới khoảng không cách với nước ở trên khoảng không; thì có như vậy.
8 Đức Chúa Trời đặt tên khoảng không là trời. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhì.
9 Đức Chúa Trời lại phán rằng: Những nước ở dưới trời phải tụ lại một nơi, và phải có chỗ khô cạn bày ra; thì có như vậy.
10 Đức Chúa Trời đặt tên chỗ khô cạn là đất, còn nơi nước tụ lại là biển. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.
11 Đức Chúa Trời lại phán rằng: Đất phải sanh cây cỏ; cỏ kết hột giống, cây trái kết quả, tùy theo loại mà có hột giống trong mình trên đất; thì có như vậy.
12 Đất sanh cây cỏ: Cỏ kết hột tùy theo loại, cây kết quả có hột trong mình, tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.
13 Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ ba.
14 Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có các vì sáng trong khoảng không trên trời, đặng phân ra ngày với đêm, và dùng làm dấu để định thì tiết, ngày và năm;
15 lại dùng làm vì sáng trong khoảng không trên trời để soi xuống đất; thì có như vậy.
16 Đức Chúa Trời làm nên hai vì sáng lớn; vì lớn hơn để cai trị ban ngày, vì nhỏ hơn để cai trị ban đêm; Ngài cũng làm các ngôi sao.
17 Đức Chúa Trời đặt các vì đó trong khoảng không trên trời, đặng soi sáng đất,
18 đặng cai trị ban ngày và ban đêm, đặng phân ra sự sáng với sự tối. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.
19 Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ tư.
20 Đức Chúa Trời lại phán rằng: Nước phải sanh các vật sống cho nhiều, và các loài chim phải bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời.
21 Đức Chúa Trời dựng nên các loài cá lớn, các vật sống hay động nhờ nước mà sanh nhiều ra, tùy theo loại, và các loài chim hay bay, tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.
22 Đức Chúa Trời ban phước cho các loài đó mà phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy dưới biển; còn các loài chim hãy sanh sản trên đất cho nhiều.
23 Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ năm.
24 Đức Chúa Trời lại phán rằng: Đất phải sanh các vật sống tùy theo loại, tức súc vật, côn trùng, và thú rừng, đều tùy theo loại; thì có như vậy. 25 Đức Chúa Trời làm nên các loài thú rừng tùy theo loại, súc vật tùy theo loại, và các côn trùng trên đất tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.
Dựng nên loài người
26 Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta, đặng quản trị loài cá biển, loài chim trời, loài súc vật, loài côn trùng bò trên mặt đất, và khắp cả đất.
27 Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.
28 Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất; hãy làm cho đất phục tùng, hãy quản trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời cùng các vật sống hành động trên mặt đất.
29 Đức Chúa Trời lại phán rằng: Nầy, ta sẽ ban cho các ngươi mọi thứ cỏ kết hột mọc khắp mặt đất, và các loài cây sanh quả có hột giống; ấy sẽ là đồ ăn cho các ngươi.
30 Còn các loài thú ngoài đồng, các loài chim trên trời, và các động vật khác trên mặt đất, phàm giống nào có sự sống thì ta ban cho mọi thứ cỏ xanh đặng dùng làm đồ ăn; thì có như vậy.
31 Đức Chúa Trời thấy các việc Ngài đã làm thật rất tốt lành. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ sáu.
2
Thiết lập ngày thứ bảy nên ngày thánh
1 Ấy vậy, trời đất và muôn vật đã dựng nên xong rồi.
2 Ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời làm xong các công việc Ngài đã làm, và ngày thứ bảy, Ngài nghỉ các công việc Ngài đã làm.
3 Rồi, Ngài ban phước cho ngày thứ bảy, đặt là ngày thánh; vì trong ngày đó, Ngài nghỉ các công việc đã dựng nên và đã làm xong rồi.
4 Ấy là gốc tích trời và đất khi đã dựng nên, trong lúc Giê-hô-va Đức Chúa Trời dựng nên trời và đất.
5 Vả, lúc đó, chưa có một cây nhỏ nào mọc ngoài đồng, và cũng chưa có một ngọn cỏ nào mọc ngoài ruộng, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời chưa có cho mưa xuống trên đất, và cũng chẳng có một người nào cày-cấy đất nữa.
6 Song có hơi nước dưới đất bay lên tưới khắp cùng mặt đất. 7 Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.
Sáng 3:15-17
15 Giê-hô-va Đức Chúa Trời đem người ở vào cảnh vườn Ê-đen để trồng và giữ vườn.
16 Rồi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn;
17 nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn, chắc sẽ chết.
Giăng 3:16
16 Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời
Cầu nguyện
Giới thiệu
Một trong những đặc điểm của đạo Tin Lành đó là hát ca ngợi hay còn gọi là ngợi khen tôn vinh Chúa. Những bài hát bình thường ở ngoài có đặc điểm đem đến sự yên ủi, thông cảm, đồng cảm với chúng ta về tâm trạng, lúc vui vẻ, hạnh phúc, lúc hai đứa chia đôi đường, lúc chia tay tiễn biệt.vv. và những bài hát đó buồn nhiều hơn vui.
Nhưng những bài hát tôn vinh Chúa là những bài hát ca ngợi, chúc tụng. Chúa là đối tượng để ca ngợi. Ca ngợi về những việc Ngài làm, ca ngợi vì Ngài đã làm những ơn lành trên đời sống của chúng ta. Ca ngợi vì Ngài đáng được tôn kính như vậy. Khi chúng ta hát lên lòng của mình được yên ủi khích lệ nếu chúng ta đang ở trong những lúc mọi mỏi hay chán nản trong cuộc đời.
Một trong những người theo Chúa đã nói lên rằng, hỡi linh hồn ta hãy ca ngợi Đức Giêhôva. Không chỉ loài người ca ngợi, nhưng Kinh thánh chép rằng, hỡi cả trái đất hãy ngợi khen Đức Giêhôva, “Nguyện biển và mọi vật trong biển nổi tiếng ầm ầm lên, nguyện đồng ruộng và mọi vật ở trong đó đều hớn hở; Bấy giờ những cây cối trong rừng đều sẽ hát mừng rỡ.”
Chúa Giêxu nói nếu loài người không ca ngợi Đức Chúa Trời, thì những hòn đá sẽ hát ngợi khen Ngài.
Nhưng khi các bạn ca ngợi, có khi nào chúng ta tự hỏi mình rằng, ơ hay, mình hát như vậy để làm gì? Đức Chúa Trời là ai, mà tôi phải ca ngợi? Ngài đã làm gì? Ngài đã làm gì cho tôi? Tôi ca ngợi để làm gì? Có 3 câu hỏi mà tôi sẽ trả lời trong bài giảng hôm nay.
Câu hỏi 1) Giêhôva Đức Chúa Trời là ai mà tôi phải ca ngợi?
2) Tại sao tôi nên ca ngợi Chúa? và
3) Làm thế nào để tôi có thể ca ngợi Đức Giêhôva?
Mục đích của bài giảng này sẽ đem đến sự khuyên mời các bạn nào chưa tin Chúa trở lại với Chúa và ca ngợi Đức Chúa Trời, khuyên mời tất cả chúng ta hãy hết lòng yêu mến Đức Chúa Trời, và cuối cùng khi đã nhận biết Chúa Trời là ai, những gì Ngài đã làm thì chúng ta sẽ ca ngợi Ngài mãi mãi. Tôi ước ao tất cả chúng ta sẽ đồng một lòng ca ngợi Chúa. Amen.
Câu hỏi thứ 1. Giêhôva Đức Chúa Trời là ai mà tôi phải ca ngợi? Câu trả lời đó là Giêhôva Đức Chúa Trời là Đấng dựng nên Trời và Đất.
Ngài đã dựng nên trời và đất như thế nào, chúng ta hãy lần lượt xem qua phần Kinh Thánh mà các bạn có trong tay.
Ngài dựng nên trời đất và muôn vật trong 6 ngày. Chúng ta hãy cùng học hỏi chung với nhau.
Câu 1: Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất. Từ khi khai thiên lập địa. Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa. Ngài dựng nên trời và đất. Câu chuyện kể rằng
Câu 2: lúc ấy đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực. Thần của Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước. Trong lúc ấy, khi còn sơ khai mọi sự vật còn chưa hình thành. Đức Chúa Trời phán rằng, “hãy có sự sáng.” Tức thì có sự sáng. Ngài thấy sự sáng là tốt lành bèn phân sáng ra với tối tăm. Ngài đặt tên sự sáng là ngày, và sự tối là đêm.
Sự sáng và sự tối ấy, được dựng nên, được đặt tên, và nó còn cho đến ngày nay. Ngày hôm nay chúng ta gọi ngày và đêm, sáng và tối, là do Chúa đã dựng nên. Vậy có buổi chiều và buổi mai, ấy là ngày thứ 1. Người Do thái tính một ngày đó là đêm tới sáng. Đó là ngày đầu tiên. Nhiều khi chúng ta tự nhiên gọi đêm ngày, sáng tối nhưng đừng quên rằng Đức Chúa Trời đã dựng nên nó.
Câu 6: Đức Chúa Trời phán rằng, phải có một khoảng không phân rẽ nước với nước. Đây là điều diệu kỳ mà tôi học được. Tôi không thể hiểu nổi cách nào Chúa đã phân tách nước với nước, để tạo một khoảng không, và Ngài gọi khoảng không đó là bầu trời. Nước trên đất và nước trên trời. Làm sao để nước trên trời không chảy xuống đất? Làm sao nước dưới đất có thể chảy lên trời. Chúng ta làm được không? Không. Chúa đã làm điều đó. Đó là công việc ngày thứ 2.
Câu 9 nói rằng, nước ở dưới đất phải tụ lại một nơi, và phải có chỗ khô cạn bày ra. Chỗ khô cạn gọi là đất, chỗ nước tụ lại là biển. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành. Tôi cũng thấy thật tốt lành. Các bạn có thấy tốt lành không? Không có sao? Nếu nước không tụ lại một chỗ, chúng ta sẽ chết mất. Nếu nước không bay lên trời thì chúng ta không có mưa xuống. Không có mưa xuống thì không có gạo ăn. Tục ngữ ca dao VN nói rằng, “Lạy trời mưa xuống, lấy nước tôi uống, lấy ruộng tôi cày, lấy đầy bát cơm.” Than ôi, nếu trời không mưa đã đành, mà nếu ổng mưa nhiều quá thì cũng chết. Dân chúng chết hết vì lụt lội. Cảm tạ Chúa, Ngài gìn giữ nước dưới đất nước trên trời, một cách điều hòa và tuyệt vời để con người có thể sống.
Đức Chúa Trời phán, đất phải sanh cây cỏ, cỏ kết hột giống, cây trái kết quả, tủy theo loại mà có hột giống trong mình trên đất, thì có như vậy.
Chúa phán rằng, đất phải sanh ra cỏ, cây cối, và phải có trái. Khi đọc đến đây, tôi bỗng giựt mình, vì thấy những gì Chúa dựng nên từ lúc ban đầu, cho đến bây giờ tôi vẫn cầm được, ăn được. Tại sao? Sự tuyệt vời của Chúa khi Ngài dựng nên đó là sự lưu truyền nòi giống. Cỏ phải có hạt giống để tự sinh sản và di truyền. Cây cối phải có nhân giống tự nhiên. Cây ăn trái, thì phải có gì????? Có hạt.. để mọc một cây mới. Và tất cả các loại thực vật đều phải sinh sôi nảy nở theo quy trình này. Phải lưu truyền nòi giống. Và cảm tạ Chúa, ngày nay, tôi có thể ăn được trái dưa hấu, ăn được trái cam, ăn được trái táo, ăn được trái nho, đều nhờ vào mầm sống từ thuở ban đầu đó là hạt giống. Đến đây kết thúc ngày thứ 3. Không biết các bạn có ăn mấy trái cây đó chưa? Các bạn có cảm thấy muốn cảm ơn Chúa không?
Chúa tiếp tục công việc của Ngài, Ngài phán rằng, phải có các vì sáng trong khoảng không trên trời, đặng phân ra ngày với đêm, và dùng làm dấu để chỉ thì tiết, ngày và năm. Và dùng các vì sáng đó để soi xuống đất. Ngài làm hai vị sáng lớn, một vị cai trị ban ngày, một vị cai trị ban đêm. Ngoài ra còn đặt để các vì sao trên trời. Khi đọc đến đây tôi không cần phải suy nghĩ xa xôi, tôi bèn ra ngoài nhìn lên trời. Ồ, đây mặt trời đây, soi sáng cho cả thế giới. Ban đêm, thì mặt trăng, và bầu trời thì đầy sao. Kinh thánh chép rằng, Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành. Còn tôi thấy những điều này là trên cả tuyệt vời. Vì cớ tôi chỉ thấy, thậm chí không hiểu nỗi làm thế nào để mọi sự được sắp đặt, vận hành dùng để chỉ thời tiết, mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, và mùa đông, ngày và năm. Những gì Đức Chúa Trời đã dựng nên, còn lại đến ngày hôm nay. Không có một miếng nào bị sức mẻ, ảnh hưởng đến sự sống trên đất. Lạy Chúa cảm ơn Ngài vì đã dựng nên vũ trụ này. Khi tôi suy nghĩ về ngôi sao, thì tôi ngạc nhiên, ngôi sao dùng để chiếu trên quả đất. Nó cũng to lắm, không nhỏ đâu, nhưng có nhiệm vụ làm sự sáng cho trái đất. Và sao thì nhiều vô số kể. Đến đây kết thúc ngày thứ tư
Đức Chúa Trời tiếp tục phán rằng, Nước phải sanh các vật sống cho nhiều, và các loài chim bay trên mặt đất, và trên khoảng không trên trời. Đức CHúa Trời dựng nên các loài cá lớn. Các loài cá loài chim, hãy sanh sản và đầy dẫy trong biển.
Nguyên tắc tạo dựng của Chúa ở đây vẫn giữ nguyên, đó là các loài vật, các con vật phải duy trì nòi giống. Phải sinh sản và phải tồn tại lưu truyền. Có bao nhiêu loài chim, tôi không thể đếm hết. Có bao nhiêu loài cá? Cá mập, cá voi, cá heo, cá đuối, cá mú, cá chép, cá chình, cá chim, tôm cua, mực, óc, sò,......v.v.vồ nhiều quá. Đức Chúa Trời ban phước cho chúng, và chúng sanh sản thật nhiều và tồn tại cho đến ngày nay. Thật tuyệt vời phải không? Hay là tất cả đều tự nhiên mà có. Xin Chúa tha thứ cho chúng ta, vì đã có lần chúng ta tự dạy dỗ nhau, tất cả mọi sự vật đều tự nhiên mà có. Không Chúa đã dựng nên mọi sự. Đến đây là ngày thứ năm.
Đức Chúa Trời phán tiếp rằng, đất phải có các loài súc vật, côn trùng và thú rừng. tùy theo loại. Kinh Thánh nói rằng, Ngài dùng bụi đất nắn lên chúng, và chúng trở nên sanh sản thêm nhiều tùy theo loại. Nào là dê, cừu, bò, voi, sư tử, cọp....theo nguyên tắc của Chúa, chúng nó sẽ sinh sản và trở nên đầy dẫy trên đất và kinh thánh đã mô tả sự thật về đều đó. Ngày nay chúng ta có không biết bao nhiêu là loài vật, tư côn trùng, súc vật cho đến thú rừng, chưa kể hết những loại đã bị diệt chủng. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành. Ngợi khen Chúa vì Ngài là Đấng quyền năng. Nói đến đây, chúng ta phải suy nghĩ, cho đến khi nào chúng ta mới hết dạy con cái mình rằng, con người ra từ con khỉ đây. Chúa dựng nên con khỉ chung với loài thú rừng mà. Không phải là sự tiến hóa từ khỉ đâu. Khỉ chỉ tiến thành khỉ này hoặc khỉ khác thôi.
Và đây tiếp theo đó, Đức Chúa Trời phán rằng, chúng ta hãy làm nên loài người. Loài người là ai? Loài người sẽ là loài thọ tạo tuyệt vời nhất. Loài người sẽ là đặc biệt nhất. Loài người sẽ là khôn ngoan nhất. Đức Chúa Trời phán rằng, chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta. Điểm thứ nhất đặc biệt của loài người đó là được dựng nên theo ảnh tượng của Thiên Chúa. Thiên Chúa như thế nào không biết, nhưng nhìn con người thì biết rằng, con người là con của Thiên Chúa. Giống nhau về ảnh tượng, về hình ảnh. Nhìn con trai tôi, các bạn sẽ nói rằng, thằng này giống bố. Sự đặc biệt ở đây đó là mang lấy hình ảnh của một Đức Chúa Trời toàn năng. Mục đích là gì, để quản trị, tất cả những gì Chúa Trời mới vừa dựng lên. Loài cá biển, loài chim trời, loài thú rừng. Ngài dựng nên người nam và người nữ. Cũng theo nguyên tắc di truyền, loài người hãy sanh sản và làm cho đầy dẫy đất và lưu truyền cho đến ngày nay. Ngài ban cho các loài trái cây làm thức ăn cho loài người. Kinh Thánh chép rằng, Giêhôva Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sinh khí vào lỗ mũi, thì người trở nên một loài sanh linh. Điểm thứ nhất là mang ảnh tượng của Thiên Chúa, điểm thứ hai là có thần linh của Chúa ở trong. Kinh Thánh cho biết rằng, mỗi người đều có linh hồn. Linh hồn đó thuộc về Chúa. Linh hồn đó bất tử. Con người trở thành một vật thọ tạo, tuyệt vời nhất trong cả công cuộc sáng tạo. Con người là trung tâm điểm của cả thế giới. Trước mặt Đức Chúa Trời, họ có giá trị đời đời, vì được dựng nên theo hình tượng của Chúa và được ban cho thần linh sống ở trong.
Đức Chúa Trời là ai để tôi ca ngợi. Đấy, Ngài là Đấng đã tạo dựng mọi sự. Các bạn nào chưa biết về Đức Chúa Trời, hãy trở về với Đấng đã dựng nên mình.
(2) Tại sao tôi nên ca ngợi Đức Chúa Trời?
Vì cớ ca ngợi bày tỏ lòng yêu thương, tôn kính của tôi dành cho Chúa. Ca ngợi bày tỏ lòng quý mến, thờ phượng dâng lên cho Chúa. Ô, nhưng trước đây tôi không biết Chúa, làm sao tôi biết Ngài và yêu Ngài. Một sự thật đau đớn xảy ra khi con người được dựng nên, bắt đầu sống những năm tháng hạnh phúc khi có Chúa bên cạnh. Nhưng một ngày nọ, khi họ đã có sự hạnh phúc, có sự tự do của riêng mình, họ đã quyết định chọn những sai lầm. Sai lầm của họ là chống nghịch Chúa và làm theo ý riêng. Họ đã phạm tội, và không còn được gần gũi và ra mắt Đức Chúa Trời nữa. Tội lỗi đã làm họ cách xa với Đức Chúa Trời càng hơn, và không thể nhìn thấy Ngài. Sự đau đớn vì tội lỗi đó kéo dài cho đến ngày nay. Hậu quả của tội đó là sự chết và sự chết lan tràn khắp trên thế giới. Nhưng vì tình yêu của Đức Chúa Trời đối với con người. Loài người được dựng nên theo hình ảnh của Ngài. Ngài cũng đã hà thần linh vào trong họ. Ngài yêu thương và muốn đem họ trở về. Vì thế Ngài có kế hoạch giải phóng họ ra khỏi tội lỗi. Đức Chúa Trời bèn sai chính con Ngài, là Chúa Giêxu đến trần gian để chịu đền tội thay cho loài người. Và khi Ngài chết trên thập tự giá, tội của cả nhân loại được tha thứ. Kinh Thánh chép rằng, “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin con ấy, không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”
Đây chính là đề tài của hầu hết các bài hát mà chúng ta hát. Cảm tạ Chúa vì Ngài đã dựng nên, rồi Ngài cũng đã đến để tha thứ và giải cứu. Ngài muốn đem chúng ta trở về với Ngài.
Đây không phải là điều để chúng ta ca ngợi Chúa sao? Tại sao chúng ta nên ca ngợi Chúa, vì Ngài đã chịu chết vì chúng ta. Hỡi các bạn đồng hương, và hội thánh Chúa, hãy đến với Ngài và ca ngợi Ngài, tin Ngài, và thờ phượng Ngài.
3. Làm sao tôi có thể ca ngợi Chúa đây.
Hãy ôn lại những gì Chúa đã làm cho chúng ta. Hãy đếm các phước lành Chúa ban. Hãy ngợi khen Chúa. Hãy hát những bài hát tôn vinh Chúa. Hãy trao cho Chúa những lo lắng, hơn là buồn bả nản lòng. Hãy suy nghĩ đến những sự tuyệt vời mà Chúa đã làm, hơn là suy nghĩ nhỏ nhoi, ích kỷ. Hãy dùng chính cuộc đời mình để ca ngợi Chúa là Đấng Tạo Hóa quyền năng. Tác giả Thi Thiên 104 đã suy gẫm và ca ngợi Chúa như thế này. Mời các bạn xem đoạn slide show.
Kết luận
Lời Chúa sáng hôm nay, khuyên mời các bạn nào chưa tin Chúa hãy trở về để tôn thờ Chúa. Các bạn nào đã tin Chúa, hãy tiếp tục hết lòng yêu mến Chúa và ca ngợi Chúa. Tất cả chúng ta hãy hướng về Chúa và cảm tạ Chúa. Người biết cảm tạ là người biết sống đẹp lòng Chúa. Khi các bạn tắm biển và hưởng lấy những sự tuyệt vời Chúa ban cho, hãy để vài giây phút mà cảm tạ Chúa. Nguyện Đức Chúa Trời sẽ được tôn cao. Cuộc sống của chúng ta sẽ được Ngài ban phước, khi chúng ta biết thật sự cảm tạ và ca ngợi Ngài. Amen
Thứ Ba, 15 tháng 7, 2008
Hỡi Linh Hồn Ta, Hãy Ngợi Khen Đức Giêhôva
Subscribe to:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 Comments:
Post a Comment